Mọi người đều thở nhẹ nhõm, mang theo thi thể của đám người Cơ trưởng lão, nhếch nhác rời đi.
Lăng Thi Âm nghiêm trọng đi lên: “Thiếu chủ, cậu đã giết người của Phạn Âm Cốc, lần này khó giải quyết rồi”.
Diệp Bắc Minh không hề quan tâm: “Không sao”.
Lăng Thi Âm cau mày.
‘Con trai của chủ mẫu, lại cuồng ngạo như vậy sao?’
‘Côn Luân Hư không phải là một nơi đơn giản, cho dù mình là võ thánh đỉnh phong, cũng không dám đắc tội với Phạn Âm Cốc!”
‘Thôi bỏ đi, mình không nhiều lời nữa! Chỉ cần bảo vệ tính mạng cho cậu chủ là được!’
Lăng Thi Âm nghĩ thầm.
Liền sau đó.
Diệp Bắc Minh đột nhiên lên tiếng: “Mọi người, dùng tất cả lực lượng trong tay, thu thập dược liệu trên trăm năm tuổi cho tôi”.
“Càng nhiều càng tốt, tiền không thành vấn đề, bao nhiêu tiền cũng được!”
Anh muốn tăng cảnh giới võ đạo!
Trong vòng một năm trở thành võ đế!
Cần lượng lớn dược liệu.
Lăng Thi Âm điều động lực lượng của Vạn Bảo Lâu.
Vạn Lăng Phong điều động lực lượng của hành tỉnh Đông Nam.
Lâm Thương Hải điều động lực lượng của Tam Giác Vàng và nhà họ Long.
Đường Thiên Ngạo điều động lực lượng của hiệp hội võ đạo.
Quay về lại sử dụng lực lượng của Long Hồn, có lẽ cũng đủ rồi!
Cuối cùng.
Diệp Bắc Minh gọi điện cho Chiba Sadako, ra lệnh cho cô ta điều động lực lượng của Uy Quốc thu thập dược liệu.
“Ha ha, anh Diệp, tôi trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521546/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.