“Vừa nãy mẹ đã cầu xin rồi, bố là người xấu!”
Diệp Bắc Minh: ….
Đông Phương Xá Nguyệt đỏ bừng mặt, vội kéo chăn che người: “Nặc Nhi đừng nói linh tinh, bố không ức hiếp mẹ”.
“Còn nữa, con đừng nói chuyện này với mấy dì, biết chưa?”
Diệp Nặc nghe lời gật đầu: “Nặc Nhi biết rồi”.
Đông Phương Xá Nguyệt khen một câu: “Nặc Nhi ngoan quá!”
Rồi trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Đều tại anh, vừa gặp đã muốn làm chuyện đó… còn bị con nhìn thấy!”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt vô tội: “Vừa nãy rõ ràng là em ra tay trước…”
“Anh còn nói!”
Đông Phương Xá Nguyệt xấu hổ dậm chân, hai người đã lâu chưa gặp nhau, nhất thời không kiềm chế được thôi.
Bỗng nhiên.
Bên ngoài cửa vang lên giọng nói: “Tiểu sư đệ!”
Diệp Bắc Minh mặc quần áo ra mở cửa.
Đạm Đài Yêu Yêu hít ngửi: “Mùi gì vậy?”
“Khụ khụ… không có gì…”
Diệp Bắc Minh vội chuyển chủ đề: “Tiểu Yêu tỷ tỷ, sao thế?”
Đạm Đài Yêu Yêu tỏ vẻ mặt ngưng trọng: “Chủ của thành Vạn Tượng Tiêu Vô Tướng về thành rồi, đã cs người lục soát cả khu vực này diện rộng!”
“Rất nhanh sắp tìm đến nhà chúng ta rồi, chúng ta nên rời đi thôi!”
“Các sư tỷ sư muội đã thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371735/chuong-1811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.