Vạn Trường Sinh lại cười, sâu trong đáy mắt lóe lên hơi lạnh: “Năm xưa, khi ta hủy diệt Hoa tộc, gia tộc Đông Phương đã từ chối không tham gia!”
“Hại ta phải bế quan mấy chục triệu năm mới khôi phục được nguyên khí!”
“Hôm nay, nếu gia tộc Đông Phương dám từ chối bản đế, chuyện đầu tiên bản đế làm sau khi xuất quan sẽ chính là tiêu diệt bọn chúng!”
Vạn Càn mừng rỡ: “Thưa cha, cha đã khôi phục hoàn toàn rồi sao?”
“Quá tốt rồi!”
...
“Cô nói gì cơ? Nơi người chết tới ư?”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên khó coi!
Sở Sở vội vàng giải thích: “Anh Diệp đừng hiểu lầm!”
“Tôi không có ý nguyền rủa bố mẹ anh, chẳng qua là thần hồn của người tới giới U Minh sẽ không còn thuộc về bản thân họ nữa!”
“Hơn nữa, giới U Minh còn có một tên gọi khác là vùng đất Luân Hồi!”
Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Vùng đất Luân Hồi ư?”
Thìn Long lên tiếng: “Nhóc Diệp, cậu không cần phải lo lắng”.
“Bố mẹ cậu không phải người đoản mệnh, hơn nữa, bọn họ đã dám tới giới U Minh thì chắc chắn là có cách để tự bảo vệ mình!”
“Hiện tại, điều cậu cần làm là gia tăng thực lực của bản thân!”
“Đợi quay về thế giới Tam Thiên, tôi sẽ dẫn cậu đi tìm mười một long mạch con giáp còn lại rồi tính tiếp!”
Ông ta liếc nhìn Sở Sở: “Không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác!”
“Tốt nhất là cậu nên giết cô ấy đi, nếu không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3362412/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.