Mắt Diệp Bắc Minh chợt lóe: “Đeo mặt nạ!”
Hình nộm lại đeo mặt nạ.
Diệp Bắc Minh cười to: “Quả nhiên!”
“Mình hiểu rồi, cái mặt nạ này có thể che chắn mọi khí tức!”
“Cho dù là ở cảnh giới nào, dung mạo khí tức ra sao, thậm chí cả mùi hương trên cơ thể cũng đều được che chắn!”
“Vật đó thật lợi hại!”
Anh phất tay, cái mặt nạ màu tím rơi vào tay mình.
Chỉ cần đeo nó, khi gặp người tu võ cảnh giới nào cũng họ cũng không biết anh là ai cả.
Anh cất mặt nạ rồi nhìn về phía cầu thang dẫn lên tầng hai mươi sáu.
“Chẳng biết ở tầng hai mươi sáu có gì đang chờ mình nhỉ?”
Vừa tiến vào tầng hai mười sáu.
Diệp Bắc Minh hơi sửng sốt một chút.
Trên cái đài nhỏ nhỏ phía trước có đặt một đoạn kiếm có tạo hình rất màu mè lòe loẹt.
“Tầng hai mươi sáu thưởng một đoạn kiếm ư?”
Diệp Bắc Minh nhướng mày.
Anh tiến lên cẩn thận quan sát nó, trên thanh kiếm nọ có khắc những dấu ấn huyền ảo cổ kính.
Lưỡi kiếm vô cùng sắc bén.
Kèm với đó là hai khe rãnh song song nhau.
Tới gần hơn chút, anh còn thoáng cảm nhận được một luồng khí sát phạt khủng khiếp.
Nếu nói thẳng thì thanh kiếm này chắc chắn đã chém giết vô số sinh linh.
Tiếc rằng nó đã bị gãy.
“Chủ nhân!”
Bỗng nhiên trong đầu Diệp Bắc Minh vang lên một giọng nói.
“Kiếm hồn, sao thế?”
Thoáng chốc kiếm Càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3355149/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.