Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục phát ra tiếng, bốn con rồng bay ra gần như cùng lúc!
Huyết long bao vây ông già mũi ưng!
Hắc long bao vây ông già gầy gò!
Long hồn bao vây Giang Hải Sơn!
Kim long bao vây Lăng Chiến Thiên!
Tần Mộc Dao run rẩy: “Lấy một địch bốn? Anh ấy muốn lấy một địch bốn sao?”
“Anh ấy mới tới Thánh Cảnh thôi, lại muốn đồng thời đối phó với bốn Chí Tôn sao?”
Dù là Tần Mộc Dao cũng bối rối!
Hai chân cô ấy như nhũn ra.
Mặt Mạc Ninh Nhi trắng bệch, cô ấy không ngừng nuốt nước miếng: “Cô chủ, anh ta… So sánh anh ta và Lý Vân Phi, ai lợi hại hơn?”
Sắc mặt bốn người đều thay đổi, họ cảm nhận được sát ý lạnh lẽo trên người Diệp Bắc Minh.
Lão già mũi ưng nổi giận gào lên: “Thằng chó, mày cho rằng mày có thể nghịch thiên à?”
“Đồng thời đánh bốn người bọn tao? Đúng là không biết sống chết. Lão đây muốn giết mày là chuyện dễ như trở bàn tay, dùng một đầu ngón tay cũng có thể làm được!”
Mắt lão già gầy gò lạnh như băng: “Thằng nhãi, lão đây sẽ cho mày biết kết cục của việc khinh thường bọn tao!”
“Mày thật khiến người ta bất ngờ, nhưng dù mày có bốn con rồng cũng không thể nào nghịch thiên được!”
“Giết!”
Giang Hải Sơn và Lăng Chiến Thiên cùng phun ra một chữ.
Bốn người cùng nhau ra tay, đánh về phía Diệp Bắc Minh!
Giây tiếp theo!
Grào!
Bốn tiếng rồng ngâm đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704881/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.