Hôm nay nó đi học, hắn nghỉ, chỉ có Long và Hoàng đi học, nhưng họ cũng lướt qua nhìn nhau rồi thôi. Cả ngày hôm nay nó bồn chồn không yên, không biết đã có chuyện gì xảy ra nữa, nó lo cho Huy quá. Vân thấy nó như vậy cũng hỏi thăm đôi câu nhưng nó cũng ậm ừ cho qua nên Vân cũng thôi.
Lúc trưa học về, nó đạp xe như điên về nhà. Rất may là không có chuyện gì xảy ra với Huy, nhưng sao trong lòng nó không vơi đi chút nào. Lúc ăn cơm, nó cũng hỏi Huy:
- Hôm nay em có thấy gì lạ không.
- Chị cũng thế sao. Em cứ có cảm giác lo lắng hay sao ý. Em sợ chị trên đường học về có chuyện gì.
- Chị cũng thế. Khi nhìn thấy em an toàn rồi mà chị cũng không bớt lo. Không hiểu đã có chuyện gì xảy ra nữa.
Đúng lúc đó. Có một người công nhân, chân thấp chân cao chạy thẳng vào nhà nó. Thì ra đó là bác hàng xóm cùng khu, làm cùng với bố mẹ tại công trường.
- Hân ơi, Huy ơi.
Nhìn thấy bác lại nghe tiếng gọi hốt hoảng cả hai chị em nó đều chạy ra đỡ bác:
- Có chuyện gì thế bác
- 2 đứa… bố mẹ cháu …_ bác vừa nói vừa thở
- bố mẹ cháu … bố mẹ cháu làm sao ạ _ giọng Huy run run
- Bố mẹ cháu bị tai nạn nơi công trường. Giờ đang ở trong bênh viện.
- Gì ạ. Cả 2 người họ sao. Bênh viện nào ạ.
- Bệnh viên trung ương.
- Cháu cảm ơn. Huy chị em mình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dau-gau-toi-yeu-em/115698/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.