Trước đây chỉ có Vân mượn bờ vai nó, đây là lầu đầu tiên nó mượn bờ vai nhỏ bé của Vân đễ dựa dẫm.
- Vân à. Có phải tôi đã sai không
- Không đâu. Có lẽ hắn cũng đã quá đáng, nên bà mới làm thế. Tôi hiểu bà mà.
- Hắn rủa Huy chết mà phải chết trong đau đớn hắn mới vui, hắn căm ghét những người sống trong khu ổ chuột._ giọng nó run run
- Thôi. được rồi. Mình về thôi.
- Ừ,
- Tôi biết khó khăn cho bà nhưng tối nay bà vẫn phải giữ lời hứa với tôi.
- được rồi.
- Tôi nói ngắn ngọn thế này nhá. Giờ tôi với bà đi siêu thị mua ít đồ nấu ăn, rồi bà đem về bà nấu, tối tôi sang. Ok
- Ừ. Sao cũng được mà_ nó thở dài
- Thôi mà. Cười nên đi _ Vân đưa tay véo má nó.
Tiến hành theo đúng kế hoạch mà Vân đã nói trước. Nó sách túi đồ ăn to lù về nhà, huy nhìn thấy chị cũng tò mò hỏi:
- Sao hôm nay chị về sớm mà sao sách nhiều đồ vậy
- À. Chị cũng chả biết. Nhỏ Vân bắt chị làm thế đó.
- Vậy là cả ngày hôm nay chị đi mý chị Vân à.
- Ừ.
- Tí nữa Vân sang ăn cơm với hai chị em mình đó
- Thật á. Thích thế. E quý chị Vân lắm đó.
- Thôi đi ông tướng. Rồi giờ đi dọn dẹp nhà cửa tinh tơm để đón chị Vân nha. Còn nhiệm vụ của chị là phải vào bếp rồi.
- Vâng Em biết rồi.
Huy chạy đi, sắp xếp lại nhà cửa xong xuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dau-gau-toi-yeu-em/115697/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.