Bầu không khí của lớp, một lần nữa lại trở nên căng thẳng. Các bạn học vừa cầm cặp lên cũng lặng lẽ để xuống, yên lặng hóng chuyện.
Huyền bị câu hỏi làm cho bối rối, hai tay vô thức siết chặt vạt áo sơ mi.
" anh nói gì, em không hiểu..."
" lớp còn bạn nào tên Nguyễn Thu Huyền, con mẹ Nga bố Sơn à!"
Bảo sao, hôm qua anh Kỳ An đã bắt tôi nói hết những gì tôi biết về Huyền.
“ là em, nhưng em không có đẩy bạn Linh nhà anh. Con bé tự ngã đấy ạ!"
“ em đã bạo lực bạn học thì thôi đi. Tậu thêm cái tật nói dối người lớn làm gì!"
Huyền vừa tìm được một chút can đảm để thẳng vào mắt anh tôi mà nói. Thì ngay giây sau đã bị cái lườm của ông ấy làm cho sợ đến rụt cổ rồi.
Anh Kỳ An đứng đối diện với Huyền mà trông cứ giống như mấy thanh niên hay đi bắt nạt trẻ nhỏ ấy. Chỉ thiếu có mỗi điếu thuốc kẹp ở tay nữa thôi.
" đầu gối của em gái anh bị bay mất một mảng da, em tính đền bù như nào!"
"...."
“ hay là lấy cái đầu gối của em đi nhé!"
Anh Kỳ An nói rất nhẹ nhàng, nhưng từng câu từng từ đều khiến cho người ta phải nối da gà, ngay cả khi đa số đều biết rằng anh ấy chỉ đang nói đùa thôi.
“ e-em xin lỗi"
Có vẻ như Huyền không chịu nổi áp lực đến từ anh Kỳ An nữa rồi. Một rồi hai giọt nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866132/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.