" tao còn phải hẹn hò với con nhỏ chán chết đấy đến bao giờ!"
Mờ đầu video là một tiếng tặc lưỡi, sau đó là câu nói tràn ngập sự khinh bỉ. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu giọng nói đó không thuộc về người bạn trai của tôi.
Ban đầu, tôi còn nghĩ mình đã nghe nhầm cho nên mới điên cuồng tua đi tua lại video để xác minh.
Vì tôi không tin, một người ấm áp như bạn trai tôi lại có thể thốt ra câu nói ấy. Một chút cũng không!
Nhưng, thực tế đã giáng cho tôi một cú tát mạnh, khiến cho tôi phải tỉnh táo mà đối diện với sự thật. Rằng dù có nghe nát loa máy điện thoại, vẫn chẳng có điều gì thay đổi cả.
Câu nói ấy xác thực là đến từ Trần Văn Sơn. Người mà tôi luôn cho là ấm áp, hiền lành.
Vốn tưởng đây đã là ngạc nhiên lớn nhất rồi, ai ngờ giây tiếp theo, một cú sốc lớn hơn lại đến với tôi.
" càng lâu càng tốt, ít nhất là phải đến cuối năm lớp 9 rồi hẵng chia tay. Khiến cho con Linh mất hết phong độ, trượt kì thi đầu vào cấp 3 luôn thì càng tốt!"
Giọng nói lần này là của Phạm Hồng Ngọc, người bạn thân mà tôi dành hết tâm huyết đề quan tâm.
Tôi như chết lặng, lồng ngực đau nhói, cảm giác như trái tim đang từng lúc vỡ vụn. Đau đến nghẹt thở.
" đến giờ tao vẫn không hiểu, sao mày lại ghét cái Gia Linh đến thế. Tưởng chúng mày là bạn thân mà!"
Văn Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866113/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.