Lạc quan mà nói thì, ngày thứ hai đi thi thử đối với tôi rất êm ả. Khác với ngày đầu mưa xa bão táp.
Sáng thi toán, chiều thi ngoại ngữ. Hai môn học này vốn là thế mạnh, cho nên trong thời gian làm bài tôi cũng không gặp khó khăn gì nhiều.
" hết giờ, tất cả dừng bút. Cô đọc đến số báo danh của ai thì người đấy đứng lên nộp bài!"
Sau khi tất cả nộp bài, đợi giám thị kiểm lại số lượng xong xuôi rồi mới đứng dậy cầm đồ dùng bước ra khỏi phòng thi.
Tôi bỏ hết vào trong cặp, xong đó liền chạy đi tìm nhóm bạn của mình. Vừa xuống sân trường, đưa mắt nhìn về phía mà bốn đứa đứng hôm qua lẫn sáng nay, quả nhiên nhìn thấy Tuấn Anh đang ở đó.
Nhưng lại chỉ có mình cậu ấy, chứ không thấy bóng dáng của Phương Anh với Tuấn Anh đâu cả. Tôi có hơi thắc mắc, hỏi Tuấn Anh
" hai đứa kia đâu rồi mày?"
" chúng nó có lịch học cùng nhau nên về trước rồi."
Nghe thấy câu trả lời của Tuấn Anh, tôi liền ồ một tiếng rồi gật gật đầu mấy lần.
" nhìn mặt vui thế này thì là làm được bài rồi đúng không!"
Tuấn Anh có vẻ đã phát hiện ra nét mặt tươi tắn của tôi. khác xa với vẻ ủ dột tiếc nuối ngày hôm qua. Liền nói.
" so với hôm qua thì hôm nay tao làm bài tốt hơn rồi!"
" ừm, mày giỏi lắm."
Nói đến đây, Tuấn Anh bỗng đặt tên lên đỉnh đầu của tôi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866104/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.