Bệnh viện Thiên Tâm...
Hoắc Tư Vũ ôm chặt cô gái nhỏ trong lòng, vội vàng chạy về phía phòng cấp cứu. Nhã Trúc nằm trong lòng anh, toàn thân nóng ran như lửa, ánh mắt nhắm chặt, ý thức mơ màng chẳng biết rõ xung quanh. Cô chỉ biết rằng, anh đang ôm cô chạy đi đâu đó, vừa chạy vừa gọi tên cô.
Bàn tay nhỏ níu lấy vạc áo anh, cô yếu ớt gọi anh như thuở còn nhỏ.
"Anh... Anh trai nhỏ, em khó chịu lắm"
"Ngoan, anh đưa em đến bệnh viện rồi. Cố đợi thêm một chút. "
"Em... Muốn ngủ!"
"Được, em ngủ đi! Lát nữa anh gọi em dậy."
Vùi mặt vào lòng anh, cô nhắm mắt lắng nghe từng hơi thở và cả nhịp tim của anh. Anh vẫn thế, vẫn cho cô cảm giác an toàn như ngày cũ, vẫn dịu dàng với cô như thế chưa từng thay đổi. Có anh rồi, cô thấy thật sự rất an tâm.
Phó Bắc Thần từ trong phòng hồi sức bước ra, nhìn thấy Tần Tử Sâm ngồi trên ghế thì không nhịn được mà lên tiếng trêu chọc.
"Rõ ràng là vẫn còn nặng tình, vậy mà còn bày ra trò kết hôn.
Tần Tử Sâm nâng mắt lên nhìn người trước mặt, ánh mắt đen không để lộ bất kì một cảm xúc nào.
"Cô ấy thế nào rồi?"
"Yên tâm, ổn rồi."
"Ừm! Lần này tôi nợ cậu."
"Lão Tần à, Linh Chi trở về rồi. Cô bé kia...
"Phó Bắc Thần, mau cứu người.
Tiếng hét lớn truyền đến từ dãy hành lang phía xa cắt ngang cuộc trò chuyện của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-anh/3737899/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.