Đột ngột nhận được câu hỏi mà mình không ngờ đến, anh có chút ngạc nhiên nhưng vẫn lạnh lùng đáp:
- Sao em lại hỏi vậy?
Nhật Mai thoáng im lặng, nếu thể hiện rõ nét sự ghen tuông thái quá của mình thì chẳng khác nào càng biến bản thân thành người hèn mọn trong tình cảm.
Không đáp lại câu hỏi từ anh, Nhật Mai tiếp tục với sợ ngờ vực do chính mình đặt ra:
- Anh trả lời em biết đi, anh có tình cảm với Hạ Phong sao?
Phúc Hiên dùng chính cách né tránh câu hỏi của Nhật Mai để đáp lại:
- Em đến đây có việc gì?
Sự phớt lờ câu hỏi của anh khiến cô ấy có chút xấu hổ, lại càng khiến Nhật Mai thêm phần hoài nghi về mối quan hệ giữa anh và Hạ Phong.
- Anh Hiên, anh có thể tha cho Vũ Thị một con đường sống không?
Nhật Mai vẫn một mực bảo thủ trong suy nghĩ, chuyện về Vũ Thị đã quá rõ ràng, cớ sao cô ấy không thể nhìn nhận một cách chính xác về tình trạng thực tại.
- Nếu là chuyện này thì anh không còn gì để nói. Em về đi.
Anh quay lưng bước đi, Nhật Mai vội vã nắm lấy cánh tay anh níu lại:
- Tại sao anh lại tàn nhẫn với Vũ Thị như vậy chứ?
Anh nhìn Nhật Mai, chẳng biết phải thế nào thì cô ấy mới có thể nhìn nhận rõ mọi chuyện:
- Em phải hiểu rằng, nếu Vũ Thị không thể chống chọi được thì việc chuyển nhượng cho Maris là giải pháp tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-moi-em/2935919/chuong-25.html