Thái độ đột ngột thay đổi của anh, Hạ Phong dù ngây ngô nhưng nào ngốc nghếch đến mức không nhận ra, hàng loạt câu hỏi xuất hiện, dày vò tâm trí cô mà chẳng có lấy một lời giải đáp.
Đến ngày anh sang Pháp công tác, sẵn tiện đích thân kiểm tra hệ thống làm việc của chuỗi cửa hàng phân phối độc quyền rượu nhập khẩu từ công ty Alva, Hạ Phong chỉ có thể lặng lẽ đứng nhìn anh rời khỏi nhà, đến cả lời tạm biệt cũng không kịp nói ra.
Chuyến đi kéo dài tận nửa tháng, đối với cô, đó là khoảng thời gian quá lâu khi phải xa một người quan trọng mà mình ngày ngày trông ngóng.
Muốn nhắn một dòng tin hỏi anh đã đến nơi an toàn chưa, nhưng chẳng đếm nổi bao lần cô soạn tin rồi lại xoá đi mà chẳng dám gửi. Suy nghĩ về thân phận nào có tư cách để hỏi han anh, lại thêm lo sợ anh sẽ không trả lời, tự mình khiến tâm can thêm buồn tủi, chỉ biết chịu đựng trong lặng im.
—————————————
Cô thẫn thờ xách túi đồ vừa mua được bước xuống thang cuốn trong siêu thị. Ra đến cửa trời bất chợt đổ ào một cơn mưa lớn. Cô ngỡ ngàng:
- Lúc nãy ra ngoài trời vẫn còn nắng gắt mà.
Mưa đột ngột thế này nên cô chẳng mang theo ô, chỉ còn đành đứng chờ đến lúc mưa tạnh bớt.
Có lẽ cũng là duyên trời định, Hạ Phong đảo mắt nhìn dòng người đang tấp nập hối hả tụ họp lại trước hotel sang trọng ngay sát cạnh siêu thị. Sự tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-trao-moi-em/2935862/chuong-48.html