Hôm sau, Chu Trì đến sửa lò sưởi cho hàng xóm, trời tháng Tám nóng như đổ lửa, mồ hôi lăn dần từ ngọn tóc anh xuống mũi.
Thi thoảng anh lại ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn về phía đối diện, phát hiện phía bên kia có một người đàn ông ôm kiện hàng chuyển phát nhanh đi vào mãi chưa thấy ra, chẳng biết cô gái nhỏ hay thù dai phía đối diện mân mê cái gì nữa.
Chờ tới khi có đôi tay trắng nõn thò ra ngoài cửa đặt hộp rỗng anh mới biết đó là gì. Cô thường xuyên đặt những hộp đồ chuyển phát nhanh đã khui, không cần thiết nữa ra cửa cho bà lão nhặt phế liệu tới lấy.
Chu Trì ở xa xa nhìn thấy trên hộp ghi hai chữ “Cao Thanh”, cộng thêm hình minh hoạ nữa là biết thứ đặt bên trong khi nãy là camera.
Chỉ một chốc sau, Ôn Vũ tìm tới một cô bé cỡ tám, chín tuổi nhờ trông hộ cửa tiệm rồi dẫn người đàn ông kia rời khỏi tiệm may đi lên lầu.
Chu Trì đoán chừng cô định lắp cả camera trong nhà.
Một cô gái độc thân xinh đẹp thế này, phòng bị một chút cũng tốt.
…
“Xong hết rồi đấy. Sau này cô cứ truy cập vào app để xem camera nhé, ấn vào đây để chọn thời gian cần xem…”
Sau khi lắp xong camera ở hành lang, anh thợ xuống khỏi thang hướng dẫn Ôn Vũ cách sử dụng.
Ôn Vũ lắp hết camera trong nhà lẫn hành lang.
Tiểu khu của bọn họ không lắp camera, cái lắp ở hành lang này cô cũng chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-nguoc-loi/3420272/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.