Edit: Cải Trắng
Vốn hôm nay Ôn Vũ không định ra cửa hàng nhưng giờ cô lại đang có mặt ở cửa hàng.
Mới chỉ cách đây một tiếng thôi, cô vẫn còn đang ngồi ở nhà tỉ mẩn làm “thần tiên thảo dược” bảo vệ đôi tay. Công thức bao gồm phục linh, bạch thuật, hoa lài và bột hoa hồng hoà với nước ấm, ngâm tay trong nước đó xong thì ngồi dũa lại móng, cuối cùng là thoa thêm một lớp kem dưỡng tay.
Đây là phương pháp dưỡng da tay bà ngoại truyền lại cho cô.
Một nhà thiết kế sườn xám cần phải giữ cho mình một đôi tay xinh đẹp, vải may loại nào cũng đáng quý, không thể khiến nó bị rũ bỏ bởi một bàn tay thô ráp được.
Vừa nhấc tay ra khỏi nước, cuộc gọi từ Ôn Tự Đình réo liên hồi như đoạt mạng.
Ôn Tự Đình là cha cô.
Kể từ sau khi về sống với bà, đây là lần thứ tư cô gặp Ôn Tự Đình.
Lần đầu tiên là ở tang lễ của bà ngoại.
Lần hai, lần ba đều gặp trong cửa hàng, trước mặt biết bao nhiêu hàng xóm láng giềng như thế, hai cha con họ cãi nhau.
Ông ta muốn đưa cô về thành phố Hải.
Mà kể cũng lạ, suốt bao nhiêu năm qua cha mẹ chẳng ai ngó ngàng tới cô cả, đến khi biết cô trưởng thành, vừa có ngoại hình lại ưu tú thì nhất quyết bắt cô trở về.
Ôn Vũ không muốn Ôn Tự Đình bước chân vào nhà bà ngoại nên đành xuống cửa hàng ngồi chờ.
Ôn Tự Đình đỗ xịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-nguoc-loi/3400423/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.