MỘTBUỔI TỐI, Carol đang làm bài tập, bỗng có tiếng chuông cửa. Cô bực mình, nghĩai đến vào lúc này nhỉ, sáng mai đã phải nộp bài tập, bây giờ vẫn chưa làmxong.
Cô mởcủa thì thấy Sara và một cậu con trai người Mỹ. Sara giới thiệu, cậu bé kia tênlà Nick, bạn của nó. Cả hai đứa đều xách một cái túi:
- CôCarol, chúng cháu đang gây quỹ cho chuyến đi của ban nhạc. Cô xem có thể muađược thứ gì cho chúng cháu không? – Sara nói rồi để túi xuống, lấy ra một cáiáo phông, hai tay nâng cái áo, ướm thử, rồi ướm vào người Carol. – Đẹp lắm!
Saragiải thích, Carol mới biết chúng đang đem bán những chiếc áo phông của nhàtrường, mà cũng là bán sản phẩm của nhà sản xuất, để gây quỹ cho chuyến du lịchmùa xuân của ban nhạc nhà trường. Carol hỏi, thấy giá không rẻ, một thanhsôcôla những bảy đôla, một cái áo phông mười hai đôla, một cuốn sổ phiếu muahàng những mười đôla.
Sara cốvận động Carol mua vài chiếc áo, bảo cô mặc rất đẹp. Carol cầm lên xem, thấycái áo nào cũng in chữ “Bà mẹ tự hào”, “Ông bố tự hào”, “Con tôi được lên bảngdanh dự của thầy hiệu trưởng”, vân vân.
Cô từchối:
- Côkhông mua, những cái áo này cô mặc thế nào?
Saratrố mắt, hỏi:
- Côkhông biết mặc như thế nào à? Để cháu chỉ cho cô cách mặc.
Carolbiết nó hiểu nhầm, vội giải thích:
- Khôngphải cô không biết cách mặc, mà là mặc không hợp. Cháu xem, trên áo in toànnhững chữ bố mẹ thế nào thế nào, cô mặc còn ra sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/1913693/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.