LẦN THỨHAI cũng gặp Jason tại thư viện khoa học tự nhiên. Sáng hôm ấy sắp đến giờ SởThiên đăng truyện lên mạng Carol mới được rảnh rỗi, cô chạy như bay đến thưviện, giành cái máy có phần mềm chữ Trung Quốc, gần đến nơi thì thấy Jason ngồibên cái bàn cạnh cửa sổ, đang dùng laptop của mình.
Cô biếtthư viện có mạng không dây, sinh viên có thể đem máy tính cá nhân đến truy cập.Nhưng máy tính của Carol tương đối nặng, hơn nữa hình như thẻ mạng không dâycủa cô đang có vấn đề, nếu cố dùng bị đứt mạng thì phiền phức, cho nên cô ítkhi đem theo nó.
Carolđến bên anh, lên tiếng chào:
-Morning.
Hìnhnhư anh đang chú ý làm việc gì đó, chợt nghe thấy tiếng Carol, anh giật mình,nhưng lập tức trấn tĩnh, cười hỏi cô:
- Thếnào, định đến chiếm máy tính kia à? - Nói xong, anh nhìn về phía máy tính. - Đãcó người nhanh chân chiếm mất rồi. Đừng đuổi người ta nữa, cô chờ một lúc, anhđể máy tính của anh cho cô dùng. Anh ra ngoài hút thuốc.
Carolrất phấn khởi gật đầu, đứng bên cạnh chờ anh. Anh nhanh chóng đứng dậy, nhườngchỗ, nói:
- Cóthể dung guest để đăng nhập, không cần mật khẩu.
Carolvội vào mạng, tìm được đường link, đến chuyên mục Làng tiểu thuyết.
Ngườinày không có chuyện đã đi được quá nửa, SởThiên đang viết về một chuyện tình. Tuy tác giả nói mình là người “mù yêu”, “mùtình”, mời người khác viết giúp đoạn này, nhưng đến khi tác giả viết lại rấtxúc động. Một cư dân mạng bình luận: “Ngữ điệu bình thường, nhưng đọc say sưa,không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/1913695/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.