Nằm nửa người chống đỡ, lúc này mặt Lê Giang Lâm dán chặt vào mặt Kim Thơ, cô vội vàng nhắm mắt lại giả vờ như mình chưa tỉnh ngủ và đang nói nhảm. Không thể nhìn khi nhắm mắt, nhưng Kim Thơ có thể cảm nhận được Lê Giang Lâm đang nhìn mình chằm chằm. Với cánh tay rắn chắc vẫn đang ôm eo cô, Kim Thơ hoảng sợ tự hỏi làm thế nào để có thể thoát khỏi vòng tay của anh mà ngủ yên đây? Lúc này Kim Thơ trở mình giả vờ không thoải mái, cô quơ tay túm lấy chăn bông cố di chuyển nó đến chính giữa hai người. Ngay khi chăn bông được kéo đến vị trí thích hợp, cô định thoát khỏi vòng tay của Lê Giang Lâm thì lòng bàn tay to lớn của anh đột nhiên nắm lấy eo cô chặt hơn, bằng một cái ôm thật chặt Lê Giang Lâm lật người Kim Thơ lại trực tiếp ôm cô vào lòng mình.
Kim Thơ cau mày, cố để một tiếng ậm ừ bất mãn thoát ra từ cổ họng, khiến cho người đang ôm sẽ nghĩ cô 'chưa tỉnh ngủ'. Tầm mắt trên mặt dường như càng ngày càng gần, hơi thở ấm áp phun lên làn da trắng mịn của thiếu nữ khá lâu cũng không dời đi. Kim Thơ vẫn đang nhắm mắt, cô không thể hiểu Lê Giang Lâm đang muốn làm gì. Người ta đang ngủ anh không nên quấy rầy mới đúng.
Trong ánh sáng mờ ảo, hàng mi rủ xuống của Kim Thơ nhanh chóng rung lên, Lê Giang Lâm mím môi sau đó nhếch mép cười, anh thật sự ngưỡng mộ kỹ năng diễn xuất kém cỏi của vợ mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479879/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.