Cơn sốt của Lê Giang Lâm giảm nhanh chóng, anh dùng bữa sau đó ngủ một giấc đến sáng ngày hôm sau thì trở lại bình thường. Lúc 5:30 am Lê Giang Lâm thức dậy tập thể dục nửa tiếng. Ăn sáng xong, dì Yến đến dọn bàn, thấy Lê Giang Lâm đang cầm áo khoác chuẩn bị đến công ty thì liền hỏi: “Cậu chủ đi làm sao?”
Lê Giang Lâm gật đầu rồi từ tốn mặc áo khoác vào. Dì Yến thấy tối hôm qua cậu chủ và cô chủ có vẻ hơi căng thẳng, liền nhỏ giọng hỏi hang.
“Món canh gà trong bếp của tôi còn chưa nấu xong, sao cậu không ngồi đợi canh sôi rồi uống xong hãy đi làm. Tối hôm qua khi cô chủ về đến nhà cô ấy đã vào bếp và bảo tôi nhớ mua thêm gà để nấu canh cho cậu tẩm bổ trong vài ngày tới, cô chủ nói cậu bị ốm, còn quá bận rộn với công việc vì vậy nên cần bồi bổ thân thể, cô chủ quả thật là một người vợ chu đáo.”
Ánh mắt Lê Giang Lâm khẽ nhúc nhích, anh quay người ngồi lại trên ghế sô pha nhưng không nói lời nào, cứ thế chậm rãi ngồi xuống và cầm lên một tờ tạp chí tài chính để xem. Kim Thơ hôm nay dậy sớm hơn một tiếng, cô đi định đưa canh gà cho Mộc Thu, lúc này cô vội vàng tắm rửa rồi đi xuống nhà, nhìn thấy Lê Giang Lâm đang ngồi trên ghế sô pha liền chào hỏi từ xa.
“Chào buổi sáng, anh cảm thấy khá hơn chưa?”
Lê Giang Lâm đặt tạp chí xuống, “Sốt đã hạ, em có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479878/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.