Từ sau khi mối nguy hại Hải Ninh được giải quyết, Trương Mỹ lại lấy chuyện anh đuổi Thục An ra khỏi nhà ra trách móc anh.
Bà ta gọi điện thoại nhiều lần khiến anh rất đau đầu.
"Con mau gọi cho Thục An dỗ dành nó đi, sao còn lại đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy. Trẻ con tinh nghịch nó chỉ lỡ la mắng một chút thì có làm sao? Con nên nhớ nếu không có Thục An, con có được bình yên như bây giờ hay không?"
Mười cuộc gọi như một, Trương Mỹ cũng đều xoay quanh một nội dung như vậy, ân nhân cứu mạng thì đã sao, lúc nào bà ta cũng lấy việc đó ra để bắt anh phải làm thế này làm thế kia thật sự khiến anh ngày càng chán ghét.
Không phải anh không biết, việc Thục An cứu mạng anh chỉ là một cái bàn đạp vững chắc hơn để Trương Mỹ bắt anh kết hôn với cô ta thôi.
Thật ra cái bà ta cần chính là cái danh ái nữ của ông thị trưởng, người sau này có thể trở thành nhân vật lớn trong giới chính trị, nếu kết hôn với cô ta sẽ cực kỳ có lợi cho việc Lục Thị mở rộng thêm sự lớn mạnh và chiếm độc quyền thị trường sau này. Quả là một tham vọng lớn lao.
Đình Dương thở dài, anh ngán ngẩm không muốn dây dưa thêm nữa "Được rồi mẹ, bây giờ con đang bận lắm hay mẹ an ủi Thục An giúp con đi. Đến công ty đưa cho cô ấy vài vai diễn xem như là thành ý của con, có được không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vao-hao-mon/1919893/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.