Đình Dương đến gần tên cầm đầu của bọn bắt cóc, anh ngồi xuống tự mình lục lọi lấy điện thoại từ trong túi của hắn ra, thấy hai mắt hắn ta vẫn chưa thể mở, anh tự bấm số của Trương Mỹ rồi vứt chiếc điện thoại vào người một tên bên cạnh.
"Gọi đi, nói các người đã làm xong việc rồi."
Tên đó sợ hãi nhìn anh, hai tay hắn ta run run không dám cầm lấy điện thoại, động tác rất lề mề, chậm chạp.
Đình Dương mất kiên nhẫn, anh hét lên "Nhanh!"
Tên đó giật mình, cầm ngay lấy chiếc điện thoại bấm nút gọi.
Bầu không khí yên ắng không ai dám phát ra tiếng động, đến mức âm thanh loa trong điện thoại phát ra cũng có thể nghe thấy.
Sau nhiều tiếng tút tút, cuối cùng giọng nói của Trương Mỹ cũng vang lên "Alo."
"Bà… bà chủ, chúng tôi làm xong việc rồi! Cô ta… chết rồi!"
Trương Mỹ thâm độc muốn chắc chắn nên đã hỏi lại "Chết thật rồi chứ? Kiểm tra kỹ càng chưa?"
"Vâng, chắc chắn là đã chết rồi… rất thảm."
Nhiều người ở đó còn có thể nghe được tiếng cười thỏa mãn của Trương Mỹ, khiến ai cũng thấy sởn gai ốc, không biết bà ta còn là người không nữa.
"Xử lý cái xác cho sạch sẽ, tiền đặt ở chỗ cũ, từ nay về sau tôi không quen biết các người, rõ chưa?"
"Vâng… rõ rồi."
Đúng như phong cách của bà ta, mục đích đã đạt được rồi liền phủi sạch tất cả, giống người bị mộng du thường không biết mình làm gì khi phát bệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vao-hao-mon/1919887/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.