Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1698: VÁN CỜ.
Đinh Trường Sinh minh bạch, chuyện này không thể giải thích rõ ràng, hơn nữa hiện tại cũng không có lời gì để mà giải thích, chỉ có thể là đi một bước tính một bước, gặp chiêu phá chiêu .
Nhóm người lách vào bên trong một chiếc xe nhỏ, Trương Văn Minh ngồi ở vị trí kế bên người lái, còn Đinh Trường Sinh bị hai người kẹp lại tại chỗ ngồi phía sau..
Còn có một người chạy chiếc xe của Đinh Trường Sinh theo ở phía sau, Đinh Trường Sinh bây giờ cũng có thể nhìn thấy mình bị đi đến nơi nào, bởi vì Trương Văn Minh không có bịt kín mắt của hắn, bởi vì đây là ban kỷ luật thanh tra phá án, chứ không phải bắt cóc tống tiền .
Đúng lúc này, Đinh Trường Sinh điện thoại di động reo, hắn lấy ra, nhưng chưa có kịp nghe, thì Trương Văn Minh đưa tay tới, ra hiệu Đinh Trường Sinh đưa điện thoại di động cho hắn .
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, đành đưa di động giao cho Trương Văn Minh, nhưng hắn kịp nhìn thấy rồi, đó là một số điện thoại riêng, số biểu hiện từ thành phố Bạch Sơn gọi tới , Trương Văn Minh đương nhiên cũng nhìn thấy, hắn nhìn thấy là sô từ Bạch Sơn, nên cũng rất cảnh giác, người trên văn phòng tỉnh cũng đã đến, vụ án này có tính đặc thù, cho nên hai đơn vị đều có liên hệ tin tức .
-Alo…là ai vậy?
Trương Văn Minh nhận nghe điện thoại hỏi.
Phía bên kia có chút sững sờ, nhưng lập tức hỏi :
-Tiên sinh …tôi đến giao hàng nhưng không có gặp ai..
Tuy Trương đưa di động sát lỗ tai của hắn nghe, nhưng Đinh Trường Sinh dùng thính lực vẫn là nghe được, đó là Thành Công gọi điện thoại tới, đúng lúc này mà gọi điện thoại tới cho mình, xem ra là bên kia Hoa Cẩm Thành đã có tin tức, kỳ thật cái tin tức này rất là đơn giản, chỉ cần biết chết hay là sống, nhưng tình huống bây giờ thì mình không thể nào biết được rồi.
-Giao hàng? Tôi đặt hàng khi nào hả?
Trương Văn Minh hỏi.
-Ủa…không phải là số này sao? Anh không phải là lão sư của trường Bạch Sơn sao?
Đối phương rất khách sáo hỏi, Đinh Trường Sinh nghe qua thì muốn cười rồi, Thành Công đùa giỡn vẫn rất là có một bộ .
-Anh gọi lộn số rồi, tôi không có đặt hàng gì cả..
. Nói xong Trương Văn Minh cúp điện thoại, còn tắt luôn nguồn điện thoại, ô tô tại trong bóng tối một đường chạy nhanh, hướng ra vùng ngoại ô, lúc mới bắt đầu thì còn có thể phân biệt rõ phương hướng, nhưng về thì Đinh Trường Sinh cũng không biết đây là nơi nào rồi, cho nên dứt khoát ngửa đầu về sau, nhắm mắt lại chẳng quan tâm đến cái gì nữa…
Thành Công đem điện thoại để lên bàn, sững sờ nhìn Kha Tử Hoa, nói ra:
-Đinh Trường Sinh đã xảy ra chuyện, rất có thể đã bị người của ban kỷ luật thanh tra khống chế, chuyện Hoa Cẩm Thành tỉnh lại xem ra là không thể thông báo được cho hắn, không biết Hoa Cẩm Thành khi nào mới có thể mở miệng lại đây..
-Chuyện này anh không cần lo lắng, trải qua lăn qua lăn lại như vậy, Hoa Cẩm Thành cũng thật là đúng lúc làm cho bọn họ sợ, em thấy kế tiếp Cảnh Trường Văn sẽ không dám giống như vừa rồi dùng cực hình với lão nữa, nếu không dựa vào chút thủ đoạn dụng hình, thì anh cảm thấy Hoa Cẩm Thành sẽ dựa theo ý muốn của hắn nói ra sao? Trừ phi là Cảnh Trường Văn ra sát chiêu, không quan tâm đến Hoa Cẩm Thành chết hay sống ..
- Ừ, nhưng chuyện này cũng không thể ngồi chờ, tôi đã hỏi qua Đinh Trường Sinh, hắn nói hắn và Hoa Cẩm Thành không có lai gì vãng đến kim tiền cả, chỉ cần giữ vững trọng tâm điểm này, thì sẽ không sợ gặp chuyện không may, cho dù là Đinh Trường Sinh bị bắt vào ban kỷ luật thanh tra, thì cũng sẽ không chút nào tổn hao đi ra, bây giờ mấu chốt là Hoa Cẩm Thành phải không được nói lung tung, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.
Thành Công trầm ngâm nói .
-Tôi có một cảnh sát thân tín hiệp trợ với Cảnh Trường Văn, làm công việc bảo vệ, bây giờ vẫn còn đang trong bệnh viện, để tôi nói với hắn truyền lời nói lại cho Hoa Cẩm Thành, chuyện dễ mà.
-Ừ, phương pháp này cũng được, nói chuyển lời cho Hoa Cẩm Thành biết, bên ngoài đang tìm biện pháp cứu ra, muốn lão nhất định phải cắn chặt răng im lặng, bằng không mà nói thì ai cũng cứu không được lão đâu..
Thành Công âm trầm nói .
-Em sẽ đi xử lý chuyện này, nhưng vạn nhất Cảnh Trường Văn nếu không chiếm được theo ý đồ mong muốn, em thấy Hoa Cẩm Thành nếu muốn đi ra ngoài cũng là chuyện không phải dễ dàng như vậy, hơn nữa đầu nguồn chuyện này nghe nói, hình như là bởi vì Hoa Cẩm Thành cùng La Đông Thu tranh đoạt mảnh đất xía nghiệp may Hồ Châu dẫn tới tranh chấp, nếu hắn ta trừ được Hoa Cẩm Thành, như vậy La Đông Thu không phải là rất thoải mái nắm bắt lấy mảnh đất kia sao?
-Cậu nói không sai, Đinh Trường Sinh có nói, chuyện này chủ sử sau màn chính là La Đông Thu, nhưng bây giờ lại không có chứng cớ, chuyện này cũng chỉ là suy đoán, như vậy đi …tôi đi tìm một chút quan hệ, xem có thể tạo thế cho Hoa Cẩm Thành được hay không, mấu chốt của vấn đề là hiện tại mọi người ai cũng không biết Hoa Cẩm Thành đã bị bắt, ít nhất chuyện này cũng phải làn truyền được ra bên ngoài, có như vậy thì Cảnh Trường Văn phải có chỗ cố kỵ, nếu tất cả mọi người không biết thì có khả năng Cảnh Trường Văn vì chuyện này mà đem Hoa Cẩm Thành diệt trừ đi, lộ ra tin Hoa Cẩm Thành bị bắt rộng rãi, cũng là một cách bảo vệ cho Hoa Cẩm Thành ...
Thành Công đầu óc xoay chuyển rất nhanh, chỉ trong chốc lát thủ đoạn gì cũng đều nghĩ ra được rồi.
-Ừ, em thấy đúng đấy, nhưng cái chuyện loan truyền này thì ai sẽ làm đây?
Kha Tử Hoa cũng minh bạch, chuyện này tại trong tỉnh mà lan truyền là không thể nào, La Đông Thu sẽ không khoanh tay đứng nhìn để cho chuyện này xảy ra...
-Để cho Đường Khả Nhạc làm, thằng này tại phía nam câu được một hot girl, đến bây giờ cũng không muốn quay trở lại, cứ để cho hắn ở dưới phía nam ra tay, truyền thông bên kia họ dám làm…
Thành Công cười cười nói .
…………………………………………………………………………….
Trọng Hãi đến nhà của Đào Thành Quân, cũng không phải là đi tay không, mà còn mang theo một hộp cờ tướng.
-Ha ha, Trọng phó bí thư, nơi này có bàn cờ rồi, tôi đã gọi cậu tới đánh cờ, làm sao lại không có bàn cờ chứ?
Đào Thành Quân cười nói .
-Tôi biết anh nơi này có bàn cờ, nhưng cái bàn cờ này tôi mang để sẽ để lại đây, chứ không có ý định lấy về, tặng cho anh đấy, tôi nghe tiểu tử Đinh Trường Sinh kia nói, anh nhiều lần rủ hắn cùng anh đánh cờ , tiểu tử kia đánh cờ thối muốn chết mà chơi cái gì....
Trọng Hãi cười đưa qua hộp cờ tướng.
Vừa cầm lấy hộp cờ tay, Đào Thành Quân liền cảm nhận được trọng lượng hơi nặng, chìm xuống phía dưới một chút, liền đoán bàn cờ này có thể không phải là quân cờ bình thường, Trọng Hãi chào vợ của Đào Thành Quân rồi theo chân Đào Thành Quân tiến vào thư phòng .
Hai người ngồi vào chỗ của mình, Đào Thành Quân mang lên bộ ấm trà, Trọng Hãi thì là đem hộp cờ bày ra, Đào Thành Quân nhìn thoáng qua, hai mắt liền tỏa sáng, trong ánh mắt lộ thoáng qua vẻ ham muốn, nhưng vẫn là bị Trọng Hãi nhìn thấy được .
Bàn cờ cổ kính, không biết là dùng loại gỗ gì làm thành, hai mặt khi mở ra chập vào nhau thành bàn cờ, mở ra chính là bàn cờ Sở Hà Hán Giới, còn quân cờ thì cũng không phải bình thường, chẳng phải là làm bằng gỗ quí hay là ngà voi cao sang , mà là đồng thau tạo thành, trải qua thời gian dài được mài chạm, đã làm cho lóng lánh ánh đồng ….
-Cái này đúng là đồ tốt ah.
Đào Thành Quân tán thán nói .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.