-Nhưng lúc đó thì Lâm bí thư thật sự hết cách rồi, hơn nữa tuy miễn đi chức vụ của em, đó cũng là vì ngộ biến tùng quyền, rồi rất nhanh sẽ an bài cho em chức vụ mới, sao em không thể thông cảm nỗi khổ tâm của chị ấy đây này?
La Hương Nguyệt vẫn là vì Lâm Xuân Hiểu mà nói .
Đinh Trường Sinh không nói thêm một lời, thẳng khi đến khu đang phát triển thì xuống xe, La Hương Nguyệt nói xong cũng biết mình sai rồi, nhưng mình cũng chỉ có thể là nói đến như vậy, bởi vì quả thật là nhờ có Lâm Xuân Hiểu cho nàng cái vị trí hiện tại, hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chính mình còn phải đi theo Lâm Xuân Hiểu lăn lộn tiếp tục về sau, chứ mình đâu có thể đi theo Đinh Trường Sinh lăn lộn đâu? Cho nên, giữa Lâm Xuân Hiểu và Đinh Trường Sinh, nàng chỉ có thể lựa chọn về phía Lâm Xuân Hiểu, đây là đơn tuyển về một phía, không có lựa chọn nào khác.
Đinh Trường Sinh đi phía trước, La Hương Nguyệt ở phía sau, nhưng La Hương Nguyệt khi xuống xe cũng không vội gấp đi theo Đinh Trường Sinh lên lầu, mà là đứng ở trong sân quan sát cái địa phương hoang vu này, rất khó tưởng tượng ra được đây là một khu đang phát triển của thành phố địa cấp, so với khu đang phát triển huyện Hải Dương cũng không bằng.
-Hồ phó chủ nhiệm có ở đây không?
Đinh Trường Sinh đi qua phòng của Hồ Giai Giai, thấy cửa mở ra, nhưng là người thì không có ở đây .
-Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499049/chuong-1607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.