Xem qua hồ sơ lý lịch của Đinh Nhị Cẩu từ phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu gửi tới kèm đánh giá: “ Đúng người, được việc .”
Đừng nhìn mấy chữ này là đơn giản, đây chính là lời phê trạng thái lý tưởng về con đường sĩ đồ, rất nhiều người muốn làm, cố gắng để được phê mấy chữ như vậy, nhưng vẫn không được như mong muốn, cho nên cái này cũng còn có vận khí ở bên trong của mình nữa .
Cho dù nếu như Đinh Nhị Cẩu không được đánh giá mấy chữ như vậy, thì Kiều Hồng Trình vẫn rất thưởng hắn đấy, bởi vì Đinh Nhị Cẩu so với hắn còn thảm hại hơn, tuy nhà Kiều Hồng Trình nghèo, nhưng đến nay cha mẹ vẫn còn, hắn còn có thể tận hiếu với song thân, còn Đinh Nhị Cẩu thì cha mẹ không còn, thậm chí ngay cả thân thích cũng không có, điều này làm cho Kiều Hồng Trình có xuất thân cùng khổ cảm thấy thân thiết, cái này được gọi là hiệu ứng đồng cảm.
Buổi chiều, trong lúc Đinh Nhị Cẩu đang cùng Tương Ngọc Điệp mặt đối mặt, giơ rượu vang đỏ cạn ly,thì Kiều Hồng Trình gọi điện thoại đến .
-Alo ?
Đinh Nhị Cẩu thấy là số điện thoại từ Giang Đô, nhưng hắn cùng ủy ban thật đúng là không có liên hệ gì, nên không biết đây là điện thoại của ai .
-Có phải là Đinh Trường Sinh? Tôi là Kiều Hồng Trình..
-Kiều Trinh . . . A…Kiều chủ nhiệm, anh khỏe chứ, đã trễ thế như thế này mà vẫn còn đang làm việc, vất vả . . .
-Tôi báo cho cậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498729/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.