CHƯƠNG 1232: ĐỐT CHÁY GIAI ĐOẠN.
-Làm sao em đáng ghét như vậy a, cái trò như vậy cũng biết, đúng là con người có tính xấu..
Tương Ngọc Điệp dựa trong ngực Đinh Nhị Cẩu nói .
-Tính xấu của em thì có khá nhiều loại, đợi lát nữa em sẽ cho chị lãnh hội, mười tám cách chơi sẽ cùng vơi chị thao luyện một lần xem như thế nào.
Đinh Nhị Cẩu xấu xa đưa tay mò vào bên dưới gò mu Tương Ngọc Điệp, biên dưới đã tràn đầy dịch nhờn sẵn rồi, Tương Ngọc Điệp nhắm mắt lại, hơi thở bắt đầu trở nên trầm trọng, Đinh Nhị Cẩu mỉm cười một cái, chặn ngang ôm lấy Tương Ngọc Điệp hướng phòng ngủ trên lầu đi đến ..
………………………………………………………………………………………….
Không biết đổi qua bao nhiêu tư thế, cũng không đếm được nụ hôn nồng nhiệt, hai người làm từ từ đầu giường đến cuối giường, lại từ cuối giường xuống dưới giường tiếp tục mây mưa thất thường, sau đó bò lại trên giường tiếp tục điên loan đảo phượng, Tương Ngọc Điệp lần lượt thống khoái tiết thân, tiếng rêи ɾỉ cao vút đã biến thành khàn khàn hừ nhẹ chậm lại, hai gò má hồng đỏ ửng thở hổn hển…
Cùng lúc đó, ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu lại cắm vào trong huyệŧ nàng, hắn giống con dã thú động tình vậy, cứ đánh thẳng thật mạnh ƈôи ŧɦịŧ vào sâu trong hang động Tương Ngọc Điệp, chỉ thấy hai cánh tay ngọc treo lên ôm lấy cổ của hắn, một đôi bắp đùi trắng như tuyết nâng lên vòng bên eo của hắn, cái gò mu âm hộ non mềm run rẩy thật chặc dây dưa xương mu Đinh Nhị Cẩu..
-Ưm…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498730/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.