Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2050.

Tào Băng vốn cho rằng Đinh Trường Sinh chống chế, cho dù là hắn lừa dối mình cũng tốt, nhưng không nghĩ tới hắn lại trả lời thừa nhận như vậy, điều này làm cho Tào Băng trong long yếu ớt chịu không nổi, nước mắt thuận theo chính mình gương mặt liền chảy xuống.

-Thực xin lỗi, bởi vì anh không muốn giấu diếm em .

Đinh Trường Sinh giơ tay lên lau nước mắt cho nàng, nói.

-Anh hôm nay đi gặp nàng?

Tào Băng tiếp tục hỏi, nhưng cứ để cho nước mắt chảy ra, biến thành khóc thút thít, điều này làm cho Đinh Trường Sinh không đành lòng, nhưng sự thật tình huống là như thế, đây đều là do mình tạo nghiệt, chính mình không phải là không thừa nhận, nhưng theo thời gian trưởng thành của mình, hắn hiểu được cái gì gọi là trách nhiệm, cho dù lảng tránh cũng không phải là biện pháp, đơn giản thừa nhận là mình sai lầm, nếu các ngươi nguyện ý tiếp tục yêu ta, vậy thì yêu, nếu như tuyển chọn không chia tay, thì ta cũng không bắt buộc.
Tào Băng lau nước mắt của mình, nói:

-Nàng là ai, em muốn biết nàng là ai?

Tào Băng ngồi tại trước mặt Đinh Trường Sinh, căm giận nói.

-Em thật muốn biết?

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói thật ra, so với giấu diếm, còn chi bằng nói thẳng cho nàng biết rõ cũng tốt, như vậy vạn nhất ngày nào đó các nàng đυ.ng cùng một chỗ, cũng không cần phải giải thích gì nữa, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện là nguyên tắc của hắn..

Tùy theo chuyện Đinh Trường Sinh kể ra cùng Phó Phẩm Thiên sự tình xảy ra như thế nào nói rõ với Tào Băng, nàng kinh ngạc há miệng to đến mức có thể nhét vào một cái trứng gà, Phó Phẩm Thiên là giáo viên đã từng dạy nàng, sau này có đôi khi còn gặp mặt, nhưng ai có thể nghĩ đến Phó Phẩm Thiên và Đinh Trường Sinh lại có một tầng quan hệ như vậy, điều này làm cho Tào Băng suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra.
Hơn nữa ngay tại hôm nay Đinh Trường Sinh còn đi đến nhà Phó Phẩm Thiên, bọn họ đã làm gì việc, Tào Băng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, nàng không thể tưởng được chính là Phó Phẩm Thiên lại cư nhiên cùng hắn giao hoan, sự tình cũng dần dần mơ hồ, có cái gì không đúng, nàng thực muốn biết Phó Phẩm Thiên rốt cuộc có chỗ nào mà hấp dẫn hắn.

-Còn gì nữa không, tất cả anh đã nói xong, em còn muốn biết gì nữa?

Đinh Trường Sinh mồi một điếu thuốc, hít một hơi, hỏi.

Tào Băng ngồi ở bên cạnh Đinh Trường Sinh, nàng nhấc chân, leo qua tại trên hông của hắn ngồi xuống, vị trí vừa vặn để cho cái khe thịt âʍ ɦộ đè lên dươиɠ ѵậŧ của hắn, nàng lúc này cơn tức đã không có bao nhiêu, nàng còn trẻ như vậy, lại xinh đẹp như vậy, nàng tin tưởng mị lực của mình so với Phó Phẩm Thiên thì mạnh hơn nhiều lần, cùng với một người đàn bà lớn tuổi cạnh tranh một nam nhân, nàng vẫn rất có tin tưởng là mình sẽ thắng .
-Anh yêu nàng sao?

Nhúc nhích hạ thể, khi cảm giác dươиɠ ѵậŧ của hắn đã dần cương cứng lên đội to trên cái khe thịt âʍ ɦộ của mình rồi, Tào Băng cúi đầu gần khuôn mặt Đinh Trường Sinh, hỏi.

-Mỗi người đàn bà của anh, anh đều yêu thương, anh có thể chấp nhận để cho các nàng không yêu thương anh nữa, nhưng anh thì không có khả năng không yêu thương các nàng, bao gồm cả em, nếu như em cảm thấy ở cùng với anh tại một chỗ mà không hài lòng, thì em có thể rời đi, nhưng anh vẫn một mực nhớ em, sau này nếu em có chuyện gì cần anh giúp đỡ, anh vẫn là sẽ giúp anh, có thể xem như là anh có long thương người?

Đinh Trường Sinh duỗi tay giữ lấy cái mông Tào Băng, chỉnh lại tư thế để cho qui đầu dươиɠ ѵậŧ kề ngay cửa miệng âʍ đa͙σ của nàng, rồi nói.

- Thôi đi….lòng thương người? Đây là hoa tâm.
Tào Băng nũng nịu nói, lúc này hai bên cái mông thịt của nàng cao cao nổi lên, tư nơi cửa miệng âʍ đa͙σ ó đã sớm lan tràn chất lỏng trơn nhớt ra rồi, nàng cũng thật sự đã lười tiền hí, hiện tại nàng chỉ cần bị cây dươиɠ ѵậŧ hung hăng cắm vào, bị hung hăng làm, bị hung hăng được chà đạp

Nói đến đây, Tào Băng cắn môi ngồi xuống phía dưới cây dươиɠ ѵậŧ, chỉ nghe ọp một tiếng vang nhỏ, cái âʍ đa͙σ chặt khít của Tào Băng vậy mà đem cây dươиɠ ѵậŧ của Đinh Trường Sinh cắm vào hang thịt của mình tận gốc,

-Ai…,

Bên trong âʍ đa͙σ cái loại tràn đầy chen lấn phong phú căng ra, làm cho Tào Băng thoáng cái cảm giác được mình sướиɠ tựa như bay lên trời đấy, nàng có chút thở hổn hển, phảng phất muốn tiêu hóa thoáng cái loại khoái hoạt này tới cực điểm, bên dưới cái mông tròn của nàng bắt đầu thiểm động, mỗi một lần đều nặng nề ngồi xuống trên người Đinh Trường Sinh…
……………………………………………………………………………………………….

Lúc này dươиɠ ѵậŧ cắm sâu trong âʍ đa͙σ của nàng, phát ra bành bạch tiếng vang, cùng với tiếng thở dốc nho nhỏ vang vọng bên trong gian phòng, khiến cho trong phòng tràn đầy xuân ý, mà thanh âm kia, cũng biểu hiện ra, hai người đang đại chiến, cũng đã bắt đầu tiến nhập vào giai đoạn gay cấn rồi…

Đinh Trường Sinh vẫn nằm bên dưới, nhìn xem Tào Băng tại trên người của mình ra sức dùng cái âʍ đa͙σ căn nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, trong nội tâm thật đắc ý, theo từ thân cây dươиɠ ѵậŧ truyền tới loại cảm giác ấm áp chặt khít, bờ mông Tào Băng cao cao nhấc lên, thẳng đến khi qui đầu dươиɠ ѵậŧ sắp thoát ly khe hở âʍ ɦộ của mình, thì nàng lại nặng nề ngồi xuống, theo trong âʍ đa͙σ truyền đến cảm giác càng lúc càng mãnh liệt lên, mà trong cái loại kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, sâu trong âʍ đa͙σ Tào Băng dịch nhờn tuôn trào chảy ra ra bên ngoài, làm ướt một khối lớn bên dưới đám lông đen hạ thể của hắn, hiện tại, từ nơi hai người kết hợp bộ vị đã là toàn là dịch nhờn rồi, Đinh Trường Sinh chứng kiến Tào Băng tại trên người của mình kịch liệt nhấp nhô, một đôi bầu vυ" đầy đặn tràn đầy co dãn cũng kịch liệt run rẩy lên, phối hợp với trên mặt đẹp Tào Băng trong nháy mắt biểu lộ cái loại dục tiên dục tử, lại làm cho từ trên đỉnh qui đầu của hắn truyền tới cảm giác càng nhanh mãnh liệt, Tào Băng đã một bên kịch liệt run động, cái mông tròn của nàng theo chuyển động lên xuống lấp loáng trước cây dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh….
Thanh âm bành bạch càng vang lên vội vã gấp rút, càng thêm kịch liệt, đến thời điểm Tào Băng gục xuống thân thể, gắt gao ôm lấy thân thể của Đinh Trường Sinh run rẩy lên, trong miệng chỉ phát ra điên cuồng tiếng rêи ɾỉ, bên trong âʍ đa͙σ thành thịt non co rút lại, theo co rút lại, một làn âm tinh từ bên trong miệng tử ©υиɠ phun ra ra, xuất tại phía trên qio đầu của hắn, bị âm tinh lửa nóng kia một giội, Đinh Trường Sinh cũng suýt nữa nhịn không được, hắn thật sâu hít một hơi, đem du͙© vọиɠ trong cơ thể muốn xuất tinh áp chế lại…

Đợi cho thân thể Tào Băng dần dần bình phục lại, Đinh Trường Sinh ngồi dậy, đem Tào Băng đè nằm dưới thân, bắt đầu đại lực dùng cây dươиɠ ѵậŧ, tại trong âʍ đa͙σ Tào Băng đút vào rút ra đút vào, thanh âm bành bạch, lại một lần vang lên trở lại trong phòng …
Vòng eo Đinh Trường Sinh dùng sức, tăng nhanh sức lực, hưởng thụ cái âʍ đa͙σ chặt chẽ phì nhiêu của nàng, rất nhanh Tào Băng lại làm cho hắn kinh ngạc, dưới sự hung mãnh quất cắm dươиɠ ѵậŧ vào trong than thể nàng, mới không đầy ba phút, Tào Băng lại phát ra:

-Ui..ui…lại ..muốn… á…..a..

Một tiếng rên cao vυ"t yêu kiều, tiếp lấy phía trên dươиɠ ѵậŧ lại một trận nóng ẩm truyền đến, dịch nhờn phún trào ra, ngập tràn toàn bộ dươиɠ ѵậŧ hắn, nàng tách ra đôi chân, gắt gao kep lấy cặp bắp đùi của hắn, cái mông săn tròn hẩy lúc lên lúc xuống co lại, có chút dồn dập, thân thể run rẩy, nàng lại cao trào, cái mông ra sức hướng phía trên như muốn cắn nuốt tận gốc rễ cây dươиɠ ѵậŧ, bị Tào Băng đâm một phát kích như vậy, thân thể Đinh Trường Sinh đong đưa, ra sức tại trên người nàng xông pha lần cuối cùng…
Cùng Tào Băng đang cao trào, từng làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ tại bên trong thân thể nàng bắn ra:

-A ….a... ân... a nha.....

Tào Băng như bạch tuộc gắt gao ôm chặt hắn, thân thể run rẩy thừa nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn tưới sâu vào bên trong cổ tử ©υиɠ..

………………………………………………………………………………………………..

-Hiện tại thế nào rồi? Tâm tình có khá hơn chút nào không?

Đinh Trường Sinh ôm lấy Tào Băng kéo hướng chính mình, vỗ vỗ trên người nàng, như là đang dỗ dành một đứa bé vậy…..

………………………………………………………………………………………………

Hạ Phi xanh mặt theo dõi nhìn camera thông qua trước máy tính, hắn đã nhận ra đây là Đinh Trường Sinh, không ngờ Đinh Trường Sinh lại đến nơi của mình quấy rối, nhưng sự thật là trong việc này mình đuối lý, cánh tay An Nhân bị trật khớp, quỳ phía trên thảm, cả người phát run, hắn bị người khác ám toán thành như vậy, mà đối phương là ai cũng không biết, xem như là cái chức danh quản lý cái câu lạc bộ này đã chấm dứt.
-Tìm người điều tra cho tao, cô gái trẻ kia cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ như thế nào?

Hạ Phi nói.

-Lão bản, rốt cuộc Đinh Trường Sinh này lai lịch như thế nào...

-Hắn trước kia là đồng sự với tao, bây giờ là bí thư khu ủy Bạch Sơn, cho nên mày phải cẩn thận một chút, nếu xảy ra chuyện, thì không có ai cứu đâu.

Hạ Phi cắn răng nói.

-Là đồng sự, tại sao lão bản không nhận thức với hắn …

An Nhân nói còn chưa dứt lời thì đã bị Hạ Phi một cước đạp ra ngoài.

Đinh Trường Sinh là người hắn hận nhất đời này, có thể nhận định chính là Đinh Trường Sinh đã phá hủy sĩ đồ của hắn, bằng không dựa vào quan hệ với Hạ Minh Tuyên, hiện tại chính mình ít nhất cũng là phó chủ tịch huyện rồi, nhưng hiện tại thì như thế nào? Chỉ có thể ra ngoài làm ăn kinh doanh, tất cả đây đều là do Đinh Trường Sinh ban tặng, vốn Hạ Phi cho rằng đời này không có cơ hội báo thù rồi, nào ngờ Đinh Trường Sinh lại lần nữa tìm tới cửa, điều này làm cho Hạ Phi thật sự là mừng rỡ.
-Điều tra rõ cô gái trẻ kia cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ như thế nào, đồng thời phái một người lạ mặt và thông minh một chút theo dõi lấy Đinh Trường Sinh, cho dù là Đinh Trường Sinh phóng rắm ra cái mùi gì cũng phải biết , hiểu chưa?

Hạ Phi nói.

-Minh bạch, lão bản, em hiểu rồi.. .

-Biến đi…

Hạ Phi nói xong liền đuổi An Nhân ra ngoài.

Đợi cho An Nhân rời khỏi đây, Hạ Phi lấy ra điện thoại gọi một cú điện thoại, nói:

-Cậu đang ở đâu, tôi muốn gặp cậu, sự tình lần trước cậu nói qua, chúng ta có thể trao đổi một chút.

-Được….tôi đem địa chỉ phát cho anh đây..

Hạ Phi cúp điện thoại, đẩy cửa đi ra ngoài, lái xe thẳng đến địa chỉ trên điện thoại, đến đó thì thấy đó là một quán trà kín đáo, tại Bạch Sơn cái gọi là quán trà đa số đều là đi kèm bài bạc, nơi này cũng không ngoại lệ, chỉ là tuy rằng bày ra mạt chược, bài bạc linh tinh, nhưng không có người chơi, chỉ có một mình Kha Tử Hoa tại bên trong xó xỉnh uống trà.
Đúng vậy, người Hạ Phi liên hệ vừa rồi chính là Kha Tử Hoa, vì muốn đối phó với Đinh Trường Sinh, Kha Tử Hoa có thể nói là phải hao tổn tâm trí nhiều, hắn không dám lộ liễu xuất hiện minh cùng Hạ Phi, bởi vì Hạ Minh Tuyên vẫn luôn theo sát Đường Bỉnh Khôn, mà quan hệ giữa Đường Bỉnh Khôn cùng Thành Thiên Hạc như thế nào thì ai cũng đều hiểu, cho nên Kha Tử Hoa cũng không muốn tự gây phiền toái cho mình, vạn nhất Thành Công biết được, thì hắn không biết phải giải thích như thế nào..

-Gặp phải phiền toái sao?

Kha Tử Hoa mỉm cười nói.

-Không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại kết minh đi đến cùng một chỗ, tôi vốn suy nghĩ là ta không chạm người, thì người không chạm ta, nhưng tiểu tử này không biết tốt xấu, đến Bạch Sơn mới có vài ngày, liền xem nơi này trở thành là nhà của mình, hôm nay hắn đến câu lạc bộ của tôi, còn đả thương người của tôi nữa.. .
Hạ Phi nói.

-Vậy anh nên báo cảnh sát, nghĩ như thế nà lại tìm đến tôi đây, việc này nếu anh chiếm được lý lẽ, sao không áp dụng thủ đoạn chính đáng đàng hoàng?

-Ha ha, không phải cậu là cục trưởng công an thành phố sao? Bây giờ không phải là tôi đang hướng đến cậu báo cảnh sát sao?

Hạ Phi cười nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.