Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2051.

Kha Tử Hoa nói:

-Tôi đã nhắc nhở anh, Đinh Trường Sinh khó đối phó, không phải là anh đã từng đυ.ng phải hắn sao?

Kha Tử Hoa đổ dâu vào lửa, Hạ Phi sắc mặt liền không tốt nhìn, đối với hắn mà nói, Đinh Trường Sinh từ đầu đến cuối là ác mộng của hắn, theo từ trấn Lâm Sơn cho tới khu Bạch Sơn này, giống như vẫn luôn bám theo mình như hình với bóng, điều này làm cho hắn không có lúc nào là không muốn báo thù, nhưng trả thù cũng phải có cách khác, trực tiếp nhằm vào Đinh Trường Sinh đó là điều không có khả năng, không cần Kha Tử Hoa nhắc nhở, hắn cũng biết Đinh Trường Sinh không phải là người dễ chạm vào…

-Hạ Phi, anh cũng đã nhìn thấy Lưu Quan Dương xảy ra chuyện, mà anh thì có liên quan đến Lưu Quan Dương, cho nên tốt nhất là anh cẩn thận một chút, đừng cho người nắm bắt được nhược điểm, có khả năng anh còn chưa biết, phân cục trưởng khu Bạch Sơn mới là người do Đinh Trường Sinh điều từ Hồ Châu đến, dụng ý đã rất rõ ràng, vì thế anh phải cẩn thận, đừng để lọt ra dấu vết, đến lúc đó tôi không giúp được gì cho anh đâu..
Kha Tử Hoa lại lần nữa cảnh cáo nói.

-Bộ anh không có người điều xuống làm phân cục trưởng sao? Một kẻ ngoại lai đến đây thì có thể làm gì?

Hạ Phi khinh thường nói.

-Có thể làm gì thì tôi không biết, nhưng sau này sự tình của phân cục khu Bạch Sơn thì tôi không tiện nhúng tay vào…

Kha Tử Hoa biết Hạ Phi không có khả năng nghe theo lời của mình, mình đã có nghĩa vụ nhắc nhở hắn, còn những việc khác thì cùng mình không có quan hệ.

-Cậu là bằng hữu Đinh Trường Sinh, thì phải biết điểm yếu của hắn chứ?

Kha Tử Hoa thật sâu hít một hơi thuốc lá, phun ra một vòng sương khói, nhìn nhìn Hạ Phi, nói:

-Hắn tại Bạch Sơn có quen biết một người đàn bà, đó là giáo viên của trường trung học cơ sở Bạch Sơn, hai người bọn họ có mối quan hệ không bình thường.

-Giáo viên trường trung học cơ sở Bạch Sơn? Đúng rồi, lần này hắn đi đến câu lạc bộ của tôi để mang đi một cô gái trẻ, có phải hay không cô gái này cùng giáo viên kia có liên quan? Người của tôi đang điều tra việc này …
-Có khả năng, tôi nhớ được người đàn bà kia có đứa con gái, không biết là bao lớn, Đinh Trường Sinh người này tâm ngoan thủ lạt, nếu anh không xuống tay trước, tôi sợ đến đến lúc anh muốn xuống tay thì đã muộn .

Kha Tử Hoa lại lần nữa đổ thêm dầu vào lửa nói.

-Cậu yên tâm đi, tôi nắm chắc .

Hạ Phi gật đầu nói.

-Tốt lắm, nếu không có việc gì khác, tôi đi trước đây, hãy nhớ chuyện chúng ta gặp mặt thì ai cũng không thể nói ra, anh cũng biết trong sự lợi hại trong quan hệ này a.

Kha Tử Hoa nói.

Kha Tử Hoa lo lắng nhất vẫn là do hắn là người của bên Thành Thiên Hạc, Thành Công thì lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào mình, nếu để cho Thành Công biết mình lén lút cùng với người của bên Đường Bỉnh Khôn có quan hệ tiếp xúc, khó tránh khỏi Thành Công sẽ có ý tưởng khác, cho nên vì lý do an toàn, kín đáo che giấu là điều phải làm..
-Tôi biết, cậu đi trước đi, tôi ngồi lại đây một chút…

Hạ Phi nâng chung trà lên uống một ngụm trà, nói.

…………………………………………………………………………………….

Sáng sớm, Đinh Trường Sinh thông báo mời Trần Kính Sơn cùng những thường ủy khác đến khu ủy họp, nếu là lúc Đinh Trường Sinh mới tới, thì những người này không hẳn là sẽ đến, nhất là Trần Kính Sơn, nhưng mấy ngày qua Trần Kính Sơn đã thấy được thủ đoạn Đinh Trường Sinh, kỳ thật quan trọng nhất vẫn là do thái độ Đường Bỉnh Khôn biến hóa, điều này làm cho Trần Kính Sơn trong lòng không yên, bởi vì từ cuộc họp thường ủy lần trước, về sau Đường Bỉnh Khôn không còn có liên lạc qua mình…

-Mọi người ngồi đi, lần này mời mọi người đến họp, chỉ có một sự kiện, đó là vấn đề phá dỡ di dời cái trung tâm chăn nuôi gia súc, mấy ngày qua ủy ban khu tăng giờ làm việc, đưa ra phương án phá dỡ di dời, Trần khu trưởng, hãy giới thiệu cho mọi người tình hình đi, để lát nữa chúng ta cùng đi đến ủy chính quyền thành phố hội báo, vẫn để chủ yếu là mọi người cùng tham mưu có gì cần bổ sung để cho tốt hơn… .
Đinh Trường Sinh nhìn thấy mọi người đều đến đông đủ, nói.

Trần Kính Sơn không nghĩ tới là mình lên tiếng trước, trong tay cầm lấy phương án phá dỡ di dời, có thể nói là mấy ngày qua ủy ban khu với mấy chục nhân viên công tác thiếu điều tắm máu.

-Dựa theo quyết định thành phố về việc phá dỡ di dời, chúng tôi thông qua điều tra nghiên cứu, chế định ra phương án này, chủ yếu là phân ra các vấn đề, một là vấn đề đàm phán, một là vấn đề bồi thường, đàm phán chủ yếu là từng người một, không có áp dụng một người đại diện cho tất cả, như vậy thì quá phiền toái, một với một, lập tức ký thỏa thuận dỡ bỏ...

Trần Kính Sơn giới thiệu.

Về việc này thì Đinh Trường Sinh không có bao nhiêu kinh nghiệm, mặc dù ở thành phố Hồ Châu cũng trải qua sự tình phá dỡ di dời, nhưng mới như vậy cũng là là đã có nháo nhào dù không lớn, còn cái trung tâm chăn nuôi gia súc này mới là một cây xương cứng, nơi này chẳng những là vấn đề có kiến trúc, còn có rất nhiều động vật còn sống, có số gà đẻ đang đẻ trứng, có heo vẫn chưa tới thời điểm xuất chuồng, xử lý xong vẫn cònmặt khác là tìm địa phương an trí, việc này đều cần thời gian, cho nên, cần phải tiến hành trước thời gian, bằng không thì không thể nào hoàn thành nhiệm vụ.
-Tôi đã nói xong, Đinh bí thư, cậu còn có bổ sung gì không?

Trần Kính Sơn nói xong nhìn về phía Đinh Trường Sinh hỏi.

-Tôi chỉ hỏi một vấn đề, còn mấy người đã cho các hộ trong cái trung tâm chăn nuôi gia súc kia vay tiền, thì chúng ta chuẩn bị xử lý như thế nào?

Văn Nhược Lan không mất thời điểm đưa ra vấn đề này.

Nói thật, nàng cũng không muốn nhắc đến vấn đề này, nhưng ngày hôm qua Kha Tử Hoa tìm gặp nàng, mục đích rất đơn giản, đó là nàng tại bên trong khu ủy làm rối, Kha Văn Hạo tiền thả ra cho vay hơn sáu trăm vạn, tuy rằng đã có người trong các hộ vay tiền đã liên lạc qua, nhưng có thể nói hiện tại bọn họ không có tiền trả, muốn trả thì cũng được nhưng phải để bọn họ xử lý số gà và heo xong thì mới được, câu trả lời này rõ ràng cho thấy làm ảnh hưởng đến Kha Văn Hạo, mấy ngày nay Kha Văn Hạo mau muốn điên rồi….
Đây không phải là số tiền nhỏ, đó là hơn sáu trăm vạn, chính là chính mình không ăn không uống cũng phải bao nhiêu năm mới có thể có được, hơn nữa số tiền kia trong đó có tiền của bằng hữu thân thích, tiền lấy lại không được thì mình còn mặt mũi nào gặp mặt bọn họ, đây là đầu tư phiêu lưu, ngươi muốn thu lợi tức từ người, nào biết người lại ngâm tiền vốn của ngươi.

Văn Nhược Lan lời này vừa ra, phòng họp lập tức an tĩnh, chuyện này nói đến trúng vào tâm ý của mọi người, tuy rằng những người tại đây không có trực tiếp đưa tiền cho vay, nhưng có thể là có người thân quen, hoặc là người nhà bỏ tiền ra cho vay, có người mượn tiền rồi cho vay, giống như là Kha Văn Hạo vậy.

Vì thế tất cả mọi người nhìn về phía Đinh Trường Sinh, chờ đợi câu trả lời của hắn, bọn họ cũng kinh ngạc khì thấy Văn Nhược Lan biểu hiện, lẽ ra Văn Nhược Lan đứng chung một chỗ cùng Đinh Trường Sinh thì mới đúng, nhưng là hôm nay đây là thế nào, giống như sự tình có cái gì sai sai không đúng a.
-Chuyện này vốn là đã xử lý xong, lời nói của tôi ngày hôm đó cũng đã nói rất rõ ràng rồi, bây giờ có người lại nghi vấn, tôi sẽ không lập lại một lần nữa. ..

Đinh Trường Sinh tuy rằng cho Văn Nhược Lan mặt mũi, không có nhìn chằm chằm vào nàng, nhưng là tất cả mọi người đều biết đây là nói cho Văn Nhược Lan nghe, giọng điệu này rốt cuộc có bao nhiêu chói tai, vậy thì chỉ có mình Văn Nhược Lan lãnh hội.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.