Ngồi được một lúc thì cuối cùng Mạc Thiên Nhật Dạ cũng làm việc xong hướng ánh mắt đến chỗ Lý Thiên Nguyệt thì thấy cô ngẩn người như đang suy nghĩ chuyện gì
Đi lại ghế so fa anh đứng trước mặt cô hỏi" Em đang nghĩ gì thế?"
Lời nói của anh kéo cô về thực tại " Hả? Đâu có gì đâu "
Lý Thiên Nguyệt sợ anh sẽ hỏi thêm gì nữa nên mau chóng chuyển chủ đề" Anh xong việc chưa? Chúng ta về được chưa?"
" Ừm đi thôi"
Nói rồi hai người cùng sánh vai bước đi cùng một lúc.Nhìn hai người đúng là trời sinh một cặp là một nửa của nhau.
Vào xe Mạc Thiên Nhật Dạ hỏi cô muốn đi đâu thì cô bảo cứ về nhà đi anh cũng thuận theo ý cô mà quay về.
Về đến nhà cứ nghĩ là hai người sẽ đợi người giúp nấu ăn xong rồi mới dùng bữa tối thì cô nói.
" Bữa tối hôm nay cứ để em làm cho" Lý Thiên Nguyệt nói với giọng rất tự tin.
Mạc Thiên Nhật Dạ còn nghi ngờ hỏi" Em chắc không?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy rõ Mạc Thiên Nhật Dạ không tin mình nên nói" Em chắc chắn chứ!"
" Anh sợ em bỏ độc vào thức ăn à?"
" Không có"
" Vậy sợ em hạ thuốc anh à?"
" Không có"
Lý Thiên Nguyệt mỉm cười hài lòng nói tiếp" Vậy thì anh lo cái gì hôm nay để em nấu cho"
Mạc Thiên Nhật Dạ không phải sợ cô bỏ độc hay hạ dược gì mà thắc mắc Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995956/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.