Sáng hôm sau bầu trời vẫn chưa sáng hẵng và không khí bên ngoài cũng se se lạnh.
Trên giường Lý Thiên Nguyệt là người thức dậy đầu tiên nhưng còn ngủ nướng một chút thì mới chịu rời giường Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn nằm ì trên giường dù hôm nay anh có một cuộc hộp quan trọng.
Lý Thiên Nguyệt chuẩn bị tươm tất từ đầu đến chân rồi đi ra thì vẫn thấy Mạc Thiên Nhật Dạ vẫn còn nằm trên giường nhưng cô cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi đi ra phòng,vừa rời đi Mạc Thiên Nhật Dạ đã mở mắt ra như đã thức từ trước.
Đi xuống lầu đã thấy quản gia lẫn giúp việc đang bận rộn lau dọn dưới nhà cô nhanh chóng đi lại gần một người giúp việc nói:
'' Bác à chút xíu nữa chồng cháu thức thì nói anh ấy không cần đợi cháu ăn ạ''Lý Thiên Nguyệt dịu dàng nói nhưng trong lòng đã ớn lạnh không hiểu sau mình có thể nói được những câu phát ói ấy.
" À...vâng thưa phu nhân" người giúp việc thấy cô gọi Mạc Thiên Nhật Dạ thân mật nên vui trong lòng nhanh chóng trả lời trong lòng thầm nghĩ phải mau chóng nói chuyện này cho Mạc Phu Nhân mới được.
Chuyển lời xong rồi thì cô nhanh chóng bước đi ra ngoài vừa ra khỏi cửa đã có xe tới đến đón cô đi.
Một cặp mắt đen láy từ trên lầu nhìn xuống đã thấy những hành động của cô.Hắn ta tự hỏi là ''Cô ấy đi đâu?''
Chiếc xe đưa Lý Thiên Nguyệt đến một căn cứ bí ẩn ít người lui tới.
Từ từ mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995954/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.