Tên kia tiến lại gần ngó vào cửa, nhìn Kỉ Tư Thiên đang run rẩy bám vào người của Thái Vy. Đôi mắt xanh không gợn sóng lườm hắn ta một cái làm cả người hắn như có một dòng điện vừa chạy quanh người, da gà của hắn nổi lên.
"Ái chà hóa ra còn bắt cả được một em gái nước ngoà..." Vẫn chính là cái giọng điệu diễu cợt của tên đầu tiên. Chưa kịp nói hết sống lưng của tên đấy liền lạnh toát, đôi mắt xanh của cô nhìn chằm chằm vào hắn, miệng của hắn lầm bầm chửi chết tiệt rồi đóng cửa phòng lại, ánh sáng đèn lờ mờ trong phòng, mấy cô gái nhỏ thút thít nghe đến đau lòng.
"Kỉ Tư Thiên, em bình tĩnh đi xem nào." Thái Vy cảm thấy áo mình có kẽ bị con bé khóc thấm đẫm cả một mảng lớn.
"Nhưng mà em sợ lắm... nhỡ may..." Thái Vy cảm thấy cô chú Kỉ có thể chiều đến mức như này thực sự là quá nể rồi. Nhưng con bé mới sắp 18 nên thế này không tính là quá đâu nhỉ? Nhưng nếu so với cô ở độ tuổi 19 thì thực sự là quá của quá.
Giọng ồm ồm của tên thứ hai truyền đến có vẻ hai tên này vẫn chưa đi đâu mà đứng ở trước cửa nói chuyện, "Chuyến cuối chỉ có một đứa con gái được đặc biệt chỉ định thôi mà?"
Gã kia nhỏe miệng cười thô kệch, "À đứa mắt xanh chứ gì, hàng tặng kèm free tiện thì bắt thôi." Hắn lại chép miệng một cái vẻ mặt thèm khát rất quỷ dị.
"Mày liệu thần hồn, con bé đó để tống tiền đấy, còn ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-dua-anh-den-voi-em/1773144/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.