Đỗ Anh Thư mặc một bộ đồ ngủ bằng chất lụa thật, cùng với sự trang điểm vừa phải làm cho khuôn mặt cô ta thể hiện rõ các đường nét “Thiếu gia..” Cô ta đi từ trên cầu thang xuống, gọi một câu giọng lả lơi đưa đẩy.
Vũ Nam Phong nheo mày “Tôi đã nói rồi, khi chăm sóc Hảo Hảo cô không được trang điểm”.
“Nhưng Hảo Hảo đã ngủ say rồi” Đỗ Anh Thư làm ra vẻ thiệt thòi lắm chỉ lên tầng trên “Em dỗ Hảo Hảo ngủ rồi mới bắt đầu trang điểm đấy chứ, trước đây em chưa bao giờ nhìn thấy sản phẩm nào cao sang như thế, thiếu gia, em..”
“Thiếu gia, cậu về rồi ạ?” quản gia kịp thời xuất hiện, cắt ngang lời của Đỗ Anh Thư “Tiểu thiếu gia cứ khóc mãi thôi, cậu có muốn lên xem xem thế nào không?”
Vũ Nam Phong không thèm nhìn vào Đỗ Anh Thư nữa, chạy thẳng lên tầng “Sao lại thế này?”
Quản gia liếc mắt nhìn Đỗ Anh Thư, sau đó không do dự nói “Người mẹ như Đỗ tiểu thư làm không hết trách nhiệm, tiểu thiếu gia buổi tối ăn ông cô ta cũng không thèm bế tiểu thiếu gia lấy một lần, cứ ngồi trong phòng nghiên cứu các loại mỹ phẩm, lại còn xịt nước hoa khắp nơi. Thiếu gia tới khi phải cho đi vệ sinh co ta cũng chẳng thèm quan tâm, giao hết cho người hầu, những người đó thì lại chưa chăm sóc em bé thế này bao giờ, đến bế còn...
“Đỗ Anh Thư gần đây rất không biết thân phận?”
Vũ Nam Phong nhíu mày nhăn mặt lại, gần đây anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3683399/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.