Trong lòng đau xót hồi lâu, Tống Gia Tuệ thử gọi điện cho Lục Nhã Vy, nhưng ở đầu dây bên kia người bắt máy là một giọng nói nam giới hoàn toàn xa lạ.
“Vy Vy đâu?”
“Tống tiểu thư sao?” đối phương dường như vừa nghe tiếng nói đã nhận ra cô, hắn nói luôn “Thiếu gia có dặn dò, sau này điện thoại của cô sẽ không nhận. Xin lỗi, sau này xin cô đừng gọi điện thoại tới đây nữa”.
Nói xong, đối phương cúp luôn máy không cho Tống Gia Tuệ kịp có phản ứng gì, Tống Gia Tuệ phẫn nộ trợn mắt lên, hùng hổ muốn đi tìm Vũ Nam Phong nói cho ra nhẽ.
Lục Nhã Vy nhất định là đã chết tâm rồi. Tận mắt chứng kiến con mình bị bố ruột của nó giết chết thử hỏi ai người bình thường sẽ chịu được cảm giác đó
sao.
Nhưng còn chưa kịp đi tìm Vũ Nam Phong, điện thoại của Nhạc Thế Luân liền gọi tới, anh ta thông báo Tống Tiến Thành đã tỉnh lại rồi. Hoàng Minh Huân cũng nói xe đã chuẩn bị rồi, đi tới bệnh viện trước đã, lúc quay về sẽ đi tới nhà họ Vũ.
“Sao anh Phong lại là con người vậy chứ? Anh ta đã hại chết chính đứa con của mình, bây giờ lại còn muốn giam Lục Nhã Vy lại?”
“Cậu ta cũng không biết đó là con của mình” Hoàng Minh Huân nheo mày, biện minh cho Vũ Nam Phong “Hơn nữa, em cũng không hiểu được nội tình trong đó, hai ba câu nói sao có thể hiểu được?”
“Em không hiểu, nhưng giam người khác như thế là...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3675565/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.