Dương Hoàng An khẽ cười có chút hơi tự ti và xấu hổ “Lần trước cũng đã có người cảnh cáo anh là đừng có làm phiền, bám lấy vợ người khác rồi. Nhưng lúc đó anh cũng không chú ý lắm, vậy mà không ngờ, anh ta lại có tính chiếm hữu lớn như vậy, chịu không nổi bên cạnh vợ mình xuất hiện một người đàn ông khác”.
Tống Gia Tuệ bỗng nhiên nhớ lại lời nói Hoàng Minh Huân lần trước, rằng chỉ không muốn cô gặp lại Dương Hoàng An nữa nhưng cô không vội khẳng định.
“Được rồi! Anh nghỉ ngơi sớm đi, trước khi điều tra rõ ràng mọi chuyện anh đừng suy nghĩ linh tinh nữa”.
Tống Gia Tuệ nói xong liền rời đi tìm Hoàng Minh Huân. Nhìn theo bóng dáng cô khuất dần, Dương Hoàng An nhìn xuống chân đang phải bó bột, khẽ nhếch mép cười khó hiểu.
Cô cũng đã từng tới Tập đoàn, vì vậy lần này cũng rất thuận tiện, dưới sự hướng dẫn của mấy cô lễ tân, cô đi thẳng tới thang máy đi lên tầng cao nhất của tòa nhà – văn phòng của Hoàng Minh Huân mà không gặp phải bất kỳ sự cản trở nào.
Sau khi nhận được lời đồng ý từ người bên trong, cô đẩy cánh cửa mở ra, nhìn thấy cô, Diệp Hàn Lâm hơi bất ngờ sau đó cười rất tươi “Chào em, Tuệ, lâu quá không gặp, có nhớ anh không vậy?”
Tống Gia Tuệ trả lời “Có nhớ”, không thể hiện rõ thái độ.
Diệp Hàn Lâm vẫn cái điệu cười muôn thuở nhìn cô, rồi thấy cô đi thẳng tới trước mặt Hoàng Minh Huân với bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3427492/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.