Tống Gia Tuệ biết cô ta đã hiểu lầm, liền xua tay “Chồng tôi là Hoàng Minh Huân”.
Nghe xong sắc mặt Phương Ánh Nguyệt biến sắc, khi hai người gặp nhau ở buổi đấu giá, cứ tưởng Tống Gia Tuệ là một trong những nhân tình của Diệp Hàn Lâm nhưng nhìn lại cũng không đúng lắm. Đến hôm nay mới biết không ngờ Dương Hoàng An nhung nhớ lại là vợ Hoàng Minh Huân - cũng trong hội bạn của Lý Thiên Nhân.
Trầm ngâm nhìn Tống Gia Tuệ khoảng một phút mà không biết nói gì, Phương Ánh Nguyệt cầm khẩu trang bỏ đi trong ánh mắt không hiểu của ba người. Thế nhưng Tống Gia Tuệ cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, chắc biết cô có chồng rồi, không còn khả năng với Dương Hoàng An chắc cô ta cũng chẳng gây rắc rối gì cho cô.
Qua được vài tiếng còn chưa tan học buổi chiều nữa, Tống Gia Tuệ có nhận được điện thoại của Dương Hoàng An nhưng cô không nghe, cố tình tắt âm để khi nào điện thoại tự tắt thì thôi. Sau vài lần gọi không được anh ta chuyển qua nhắn tin.
[Ánh Nguyệt đến tìm em rồi?]
Đến khi tan học buổi chiều, cô cố ý trả lời [Đúng vậy, vị hôn thê của anh rất đáng yêu đấy! Anh Dương, chúc mừng anh!]
Dương Hoàng An nhận được tin nhắn, trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi mới nhắn lại [Chúng ta từ khi nào trở nên xa cách đến mức em gọi anh là “Anh Dương” vậy?]
Tống Gia Tuệ nhìn thấy tin nhắn được gửi tới, thở dài một hơi trực tiếp bỏ qua dù sao đây chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-doi-anh/3426685/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.