Hôm nay An Hạ và Dương lên đường về quê. Trong lòng hai người vừa vui mà vừa buồn. Dương sẽ dừng ở Đài Loan, cô thì phải đi cỡ 10 tiếng nữa mới tới Việt Nam. Hai người ở trên máy bay ngủ từ lúc bước lên cho tới lúc bước xuống. Ngoại trừ khi ăn hay đi vệ sinh. Có lẽ họ quá mệt khi phải chiến đấu với kỳ thi vừa qua.
Đối với những cặp đôi mới yêu thì không thể thoát khỏi lúc khóc sướt mướt khi không gặp nhau một tháng. Và cuối cùng An Hạ cũng đặt chân lên nơi mà cô vẫn luôn nhớ. Sau khi ra khỏi sân bay An Hạ liền hít một ngụm không khí.
“Khụ, khụ. Má ơi, sao chẳng thấy trong lành đâu mà bụi bặm không vậy!” Với kinh nghiệm lâu năm của mình, cô liền nhanh chóng lấy khẩu trang đã chuẩn bị sẵn ra. Từ xa xa cô lại thấy một anh chàng đứng oai phong lẫm liệt trước chiếc xe màu đen. Cô liền nhanh chóng chạy tới, dường như người bên kia cũng nhận ra cô. Anh liền chạy tới và dang tay ra. Có một người qua đường thấy vậy thì nghĩ chắc hai người này yêu xa bây giờ mới gặp lại nên điện thoại sẵn sàng để quay.
Nhưng có ai ngờ, An Hạ kêu lên một tiếng.“Chị!” Người qua đường liền dẹp luôn điện thoại.
An Hạ đã nhào vô lòng của Thắng. Thắng liền gọi cô một tiếng.
“Cục cưng! Cuối cùng cũng về rồi, tưởng đâu cục cưng bỏ chế đi rồi!”
Sau màn chào đón nồng nhiệt của Thắng là đi ăn. Thắng dẫn cô đi quán ăn thời học trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cai-dau-anh/1957475/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.