Trường của An Hạ vào Thái Dương được nghỉ đông 4 tuần, nên vé máy bay được đặt trước Noel một tuần. Đối với hai người họ thì về nhà đương nhiên vui, nhưng sẽ phải xa nhau.
Vào một buổi sáng chủ nhật. Từ giờ tới ngày được về còn cách khoảng 1 tuần nữa. Dương cũng vừa mới thi xong nên khá rảnh rỗi, ngoại trừ vẫn phải lên lớp, nhưng cũng chẳng khác nào chơi.
Ở trong phòng khách của Dương có cảnh tượng thế này. Dương thì ngồi trên ghế sofa và coi TV đang vuốt mái tóc dài của Hạ. Còn cô thì ngồi trên thảm đang vuốt lông cho Leo. Dương đang coi bóng đá nên tâm trạng lên xuống thất thường. Chẳng mấy chốc tóc của cô đã thành ổ rơm. Lúc này An Hạ đang buồn chán liền tức giận.
“Anh làm cái gì vậy hả? Tóc em bị anh làm rối rồi!”
Lúc này, Dương mới nhận ra, liền nhanh chóng xin lỗi.
“Anh xin lỗi! Là anh không chú ý. Đừng giận mà.” Anh vừa nói lại xoa đầu cô làm An Hạ tức giận hơn.
“Anh vừa vừa phải phải thôi chứ! Bộ ghét tóc em lắm hay sao mà cứ vò cho nó rối vậy!” Vừa nói mắt cô lại hơi đỏ khiến cho Dương càng đau lòng.
“Đâu có! Anh thích mái tóc em nhất mà! Anh thích nên anh mới vuốt tóc em.” Anh thật sự thích tóc cô nha. Vừa dài lại vừa mượt. Khi vuốt có cảm giác rất thích.
“Anh thích tóc em?” Dương gật đầu.
“Cực kỳ thích?” Dương tiếp tục hành nghề mổ thóc.
“Anh được lắm!” An Hạ vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-cai-dau-anh/1957478/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.