"Loại người như cô ta, nên gặp báo ứng như thế mới phải, chết trong tù hayphải ở trong đó cả đời vẫn còn thoải mái cho cô ta lắm!"
Trong khi Hạ Tử Du còn đang sững sờ kinh ngạc, bà Đàm từ bên ngoài đi vào nhà đồng thời cũng lên tiếng nói ra câu đó.
Hạ Tử Du hoàn hồn, lễ phép chào hỏi, "Mẹ!"
Bà Hạ cũng phụ họa, "Đúng vậy, trước kia mỗi khi Tử Du bị cô ta chèn éplại còn luôn nói tốt cho cô ta, không ngờ rằng cô ta lại độc ác như thế, hết lần này đến lần khác muốn hại chết Tử Du...."
Bà Đàm khinhbỉ nói, "Trước kia mắt tôi đúng là bị mù mà, nuôi ong tay áo, cô ta ởtrong tù mà vẫn còn được nửa cái mạng cũng xem như may mắn lắm rồi, chịDư qua đời vốn nên để cô ta đền mạng mới đúng!!"
Nghe những lời bà Đàm vừa nói, Hạ Tử Du ngạc nhiên hỏi, "Sao ạ? Mẹ, mẹ nói chị Dư là....."
Bà Đàm ngạc nhiên, "Con không biết à? Cái con Đan Nhất Thuần ấy đúng làlòng dạ thâm độc, cô ta muốn phá hỏng hôn lễ của con và Dịch Khiêm nênđã xúi giục chị Dư. Con biết đó, Đan Nhất Thuần dù sao cũng học về tâmlý học, bản thân Dư Mẫn vốn có thành kiến với con nay lại bị cô ta tẩynão như thế nên đã chọn cách tự sát...."
Hạ Tử Du quá khiếp sợ, "Sao ạ, chị Dư chết là do tự sát ạ?"
"Dư Mẫn thấy sự việc con và Dịch Khiêm kết hôn đã trở thành chuyện khôngthế thay đổi nữa, biết tất cả đã không còn cách nào để quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488659/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.