Bởi vì thời gian còn rất sớm, Hạ Tử Du ngủ thẳng đến gần chín giờ tối mới dậy....
Bởi vì hai đứa bé cần bú sữa vì thế Hạ Tử Du đành phải ngồi dậy, đang địnhxuống dưới lầu một nhưng đột nhiên phát hiện Đàm Dịch Khiêm vốn ngủ ởbên cạnh lại không thấy đâu.
Bên trong căn phòng vẫn còn vươnglại hơi thở nhàn nhạt của Đàm Dịch Khiêm, cô nghĩ là anh cũng mới dậykhông bao lâu, cô liền nhanh chóng rửa mặt rồi xuống nhà....
Dưới tầng một ông Đàm đang kèm Liễu Nhiên học bài, bà Đàm cùng bà Hạ một người ôm một đứa cháu trai cười đùa....
Nhìn thấy Hạ Tử Du đi xuống bà Đàm mỉm cười nói, "Tiểu Du, đúng lúc conxuống đây.... KK và ViVi đều đã đói rồi, con cho tụi nó bú đi!"
"Dạ."
Bà Đàm nói, "Vậy cho ViVi bú trước đi, mẹ thấy nó cứ nút ngón tay mãi, chắc là đói lắm rồi."
Hạ Tử Du cẩn thận ôm lấy ViVi từ tay bà Đàm, sau đó liền đi lên lầu hai.
Bà Hạ cũng bế KK đi theo.
Vào trong phòng, Hạ Tử Du thõa mãn nhìn dáng vẻ con trai đầu đầy mồ hôi mà bú sữa, cười nói, "Bọn chúng thật đáng yêu."
Bà Hạ cũng cười theo, "Càng lớn càng giống Dịch Khiêm!"
"À...." Hạ Tử Du đột nhiên nhớ ra, "Phải rồi, mẹ, mẹ có nhìn thấy Dịch Khiêm đâu không ạ?"
Bà Hạ trả lời, "Trước khi con xuống nhà không lâu thì nó đã xuống rồi!"
"Ồ?"
"Con nói là có hẹn Dịch Khiêm tối nay ra ngoài ăn bữa tối dưới nến, nhưng mà khi thấy một mình Dịch Khiêm đi xuống, mẹ còn tưởng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488660/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.