Được hộ vệ bảo vệ chặt chẽ, Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du bế hai đứa con bảo bối an toàn đi đến bệnh viện.
Lúc bác sĩ chính cho hai đứa nhỏ Hạ Tử Du vì đau lòng mà lấy tay che mắtlại không dám nhìn, nhường lại cho Đàm Dịch Khiêm giữ chặt hai đứa trẻbụ bẫm để bác sĩ chích ngừa....
Hai đứa bé sau khi bị chích xongliền ‘oa oa’ khóc thét lên, bởi vì đã có kinh nghiệm của lần đầu tiên,Hạ Tử Du biết chỉ cần cô lập túc cho con bú thì hai đứa nhỏ sẽ nín khócngay, nhưng khi cô chuẩn bị bế lại hai đứa nhỏ đi đến phòng cho trẻ búthì Đàm Dịch Khiêm đã ngăn lại hành động của cô.
Đúng rồi, đã quên mất....
Kể từ lúc hai đứa nhỏ chào đời chưa được mấy ngày, Đàm Dịch Khiêm cũng đãcó dự định mời người chuyên phụ trách cho em bé bú hộ rồi, bản thân làmẹ của hai đứa nhỏ Hạ Tử Du được nhiên là không đồng ý, vì thế trước sựkiên trì của vợ yêu Đàm Dịch Khiêm chỉ đành phải từ bỏ cái ý niệm này.Nhưng mà, lòng dạ đố kỵ với con trai của Đàm Dịch Khiêm đã ăn sâu bén rể rồi, nếu như không phải lúc cần thiết cho con bú, anh hầu như là khôngvui khi thấy Hạ Tử Du cho con bú, chẳng hạn như lúc này....
"Chút đau nho nhỏ này cũng không thể chịu được, sau này lớn lên còn có thể làm nên chuyện lớn gì."
Nghe Đàm Dịch Khiêm nói như vậy, Hạ Tử Du tức giận liếc xéo Đàm Dịch Khiêmnói, "Té ra Đàm đại tổng giám đốc anh khi còn bé thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488658/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.