Thoáng cái đã trôi qua một tháng....
Hạ Tử Du đã được xuất viện, mấy người già ở nhà họ Đàm cũng vì thế mà vuimừng hoan hỉ đón hai đứa cháu trai đích tôn trở về nhà....
Haiông bà nhà họ Đàm càng nhìn cháu trai mình thì lại càng yêu thích khôngthôi, nụ cười vui sướng tràn đầy trên mặt họ đã lây sang cho từng ngườitrên dưới nhà họ Đàm.
Kể cả Liễu Nhiên mỗi ngày tan giờ học vềchuyện đầu tiên làm đều là bám sát cạnh nôi em bé không rời, dùng điệubộ là chị cả mà đùa giỡn với hai đứa em trai, xem ra cũng không hề có vẻ gì như ghen tị với hai cậu em trai của mình.
Đàm Dịch Khiêm vẫnchưa sắp xếp chuyện chăm sóc cho hai cậu nhóc như thế nào, thì bà Đàm và bà Hạ đã tự động nhận lãnh nhiệm vụ chăm sóc cho hai đứa trẻ bé, ôngĐàm bởi vì đi lại không tiện mà chỉ có thể buồn bực ở trong lòng.
Mặc dù tự mình chăm sóc hai đứa bé rất vất vả nhưng đối với người được làmbà yêu thương cháu mình không hết như bà Đàm và bà Hạ thì là hận mìnhkhông được vất vả nhiều hơn nữa, cam tâm tình nguyện mỗi ngày được hòatrong sự trong vui sướng ngậm kẹo vui đùa với cháu.
Một gia đìnhấm áp như thế thật làm cho Hạ Tử Du vô cùng an ủi vui sướng. Hôm nay côgiống như là một công thần ở tại nhà họ Đàm, hoàn toàn hưởng thụ đãi ngộ của một nữ chủ nhân nhà họ Đàm. Chỉ cần cô nói một không ai dám nóihai, ngay cả chiếc vòng đeo tay ngọc Hòa Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488657/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.