Cô cúi xuống dìu họ đứng dậy. "Thật ra, cháu chưa từng có ý định sẽ truy cứu hay làm gì chú thím hết, cháu chỉ là nhờ chú Chu thuận nước đẩy thuyền, muốn hai người nhìn thấy hậu quả của những việc mình làm. Cháu chỉ muốn giữ lại tâm huyết của ba, giữ lại tất cả những kỷ niệm của cháu và ba ở nơi này."
"Còn việc kinh doanh. Trước đó thế nào thì bây giờ thế ấy, cháu sẽ vẫn để chú thím quản lý. Cũng như căn nhà, chú thím và hai em cứ ở"
Nghe cô nói vậy mà hai người họ đều không khỏi xúc động. "Vy Vy, chú thím sai rồi."
"Là do thím ba ít kỹ. Thím ba xin lỗi cháu!"
Quay lại với vị khách không mời.
"An Vĩnh bây giờ đã đổi chủ. Những người không liên quan cảm phiền đi giùm cho."
"An Tịch Vy, cô chờ đó cho tôi"
Đường Hiểu Thu không ngừng ghen tức lại chẳng thể làm gì ngoài giậm giày cao gót rời đi. Cô ta thật sự không dám tin, Trác Phi Vũ vậy mà lại giao hết mọi thứ cho An Tịch Vy quản lý, từ tài chính đến bất động sản. Chỉ cần một cái quẹt thẻ đã có thể hô mua gọi gió. Trong khi cô ta lại chẳng còn gì, ngoài ăn nhờ ở đậu bà mẹ kế mà cô ta chưa từng coi trọng.
Lâm Lợi Lợi không ngừng ngưỡng mộ cô bạn thân của mình. Không những lấy được chồng giàu, mà gia đình còn có cả công ty riêng, nhưng không vì vậy mà tính tình lệch lạc, ngược lại cô rất tốt bụng và biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3620825/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.