Cô thẫn thờ nhìn tấm bảng lớn. Bao nhiêu hoài niệm cùng những ký ức về ba.Cô thẫn thờ nhìn tấm bảng lớn. Bao nhiêu hoài niệm cùng những ký ức về ba chợt ùa về. Từ khi ba mất, cô chưa từng được đặt chân đến đây. Vừa rồi, cô có về An gia nhưng chẳng thấy ai, gọi lại cho chú, cô mới biết là họ bảo cô tới đây. Cũng vừa hay sẵn chuyến đi, thăm Lâm Lợi Lợi một chuyến, xem bạn mình làm ở đây có ổn không.
Vợ chồng An Đông vừa nhìn thấy An Tịch Vy bước xuống xe liền chạy ra tay bắt mặt mừng. Hiện rõ sự thân thiện.
“Tịch Vy chào chú ba, chào thím ba."
Hai vợ chồng họ liên tục gật đầu hài lòng, nhưng mắt cứ ngó ra phía sau. Họ đảo mắt nhìn nhau.
“Trác tổng không đến cùng cháu sao?”
“Dạ không! Dạo này anh ấy hơi nhiều việc. Cháu không muốn làm phiền đến anh ấy, nên là đi một mình”
“Phải phải! Cháu biết suy nghĩ như vậy là tốt. Vào trong trước rồi nói.
Miệng thì nói vậy, nhưng lòng đã có câu trả lời. Có vẻ đúng như thông tin họ được biết thì hôn thê của Trác Phi Vũ đã trở về, hiện tại cô chính là cô vợ bị thất sủng. Đi đâu cũng phải tự bắt taxi.
Họ đưa cô đến thẳng bộ phận điều hành.
Dư Mễ còn đích thân mang nước mát đến cho cô uống.
"Cháu uống nước đi.
Cả lễ phép nhận lấy. "Cảm ơn thím ba"Uống xong một ngụm cô liền quay lại vấn đề chính. Vì cô nhìn ra được, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3615754/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.