Nhắc tới Lận Bá Sơn, Lận Trọng Trình thay đổi giọng điệu: “Hiện tại nhắc đến hắn làm cái gì?”
“Không nhắc thì không nhắc." Quý Ngôn biết anh đang mất hứng, bò đến bên cạnh Lận Trọng Trình, nói: “Vậy thì là bao nhiêu ạ, Lận tổng.”
“Một chiếc xe thì sao?”
“Lại là cái lần trước sao? Lận tổng đưa đồ vật thật là không chút thú vị gì.”
“Vậy em chọn đi.”
Lận Trọng Trình nói xong hôn xuống còn cố ý cắn ngay chỗ rách kia. Quý Ngôn lại bị đau rít lên một tiếng, muốn đẩy người trước mặt ra, nhưng lần này Lận Trọng Trình lại không buông tay.
Quý Ngôn mê man ngủ thiếp đi, tỉnh lại lúc nào cũng không biết, khàn giọng nói: "Em muốn uống nước."
“Uống chút sữa đi,” Lận Trọng Trình đúc sữa cho cậu, nói: “Bình thường em sống một mình nên ở đây cũng không có gì. Sữa bò là anh nhờ người giao cơm hộp mang lên cùng, để bổ sung chút dinh dưỡng.”
Quý Ngôn uống một ngụm sữa, phát hiện còn nóng: "Sao nóng thế? Ở đây không có nồi."
“Sử dụng ấm điện đun nước của em.”
Quý Ngôn trợn trắng mắt: “Vậy thì nó rất khó rửa, thôi em vứt ấm điện đó. Ngày mai anh phải mua cho em cái mới, em muốn cái loại mà có hai tầng giữ nhiệt hiệu quả, ngoài ra còn phải thêm công năng giữ nhiệt tự động.”
Lận Trọng Trình cười khẽ: “Yêu cầu của em còn rất nhiều, nếu có người lấy vốn nhỏ nhận lãi to, thì ngoài em không ai lợi hại hơn.”
Quý Ngôn không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-tra-xanh-xuyen-sach/2960652/chuong-50.html