Quý Ngôn vừa nhịn cười vừa nói: “Triệu biên kịch, anh làm khó hắn quá, vị này chính là bạn bè của tôi, tên là Lận Trọng Trình.”
Bạn bè? Lận Trọng Trình nhìn Quý Ngôn.
Triệu Tân Chiêm lặp lại cái tên này và nói: “Tên có chút quen thuộc, giống như nghe nói qua ở đâu rồi.”
Quý Ngôn nói: “Tổng giám đốc tập đoàn Lận thị, cái này thì anh hẵn đã nghe nói.”
“Ồ,” Triệu Tân Chiêm bừng tỉnh đại ngộ, “Đó là người đàn ông tham gia chương trình truyền hình lần trước với cậu, tôi nhớ rồi, tôi có chút ấn tượng, hắn bỏ chạy giữa chừng bởi vì có một số vấn đề cá nhân." Nói rồi vỗ vỗ Lận Trọng Trình: “Người trẻ tuổi, các ngươi làm việc phải chuyên tâm, không thể tùy tiện rời khỏi phim trường như thế sẽ mang đến tổn thất cho đạo diễn và biên kịch.”
Lận Trọng Trình không lời nào để nói, chỉ im lặng nghe, Triệu Tân Chiêm đã ôm hắn trong đám trăm ngày, hiện giờ xem ra hoàn toàn không nhớ rõ gì, thật là quý nhân hay quên.
Quý Ngôn đổi đề tài nói: “Triệu biên kịch, chúng ta khi nào bắt đầu khai máy?”
Triệu Tân Chiêm sờ sờ cái đầu trọc của mình và nói: “Tôi gặp phải một chuyện khó khăn, tôi vốn định nhờ Dư Thụ giúp tôi hoàn thành công việc này, nhưng tôi không thể liên lạc được với người này, hắn phiêu bạc không có chỗ ở cố định, thật đúng là làm người khác khó tìm.”
Quý Ngôn nói trong lòng, anh không phải cũng như vậy sao.
Lận Trọng Trình sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-tra-xanh-xuyen-sach/2960654/chuong-49.html