"Haha, không ngờ em sợ như vậy! "
Đình Thư Huân nhìn con người sợ đến mức tỉnh cả ngủ như vậy có chút buồn cười. Thật ra là tại hắn khiến cô lờ đờ như vậy, nếu đêm qua hắn kiềm chế lại thì có lẽ tốt hơn rồi.
Tay hắn bưng lên một cô soup hàu theo phong cách châu Âu. Vừa múc vừa thổi để cho bớt nóng đi.
“Anh tha em được không vậy? Sắp bị anh làm cho chết mất…”
Thục Yên có chút bực bội trong lòng mà mắng mỏ anh. Nhưng bụng đã trống rỗng thật sự muốn ăn món trước mặt mình. Miệng cứ a mà chờ hắn đút cho ăn.
Đình Thư Huân cũng rất cưng chiều cô, thổi một muỗn nhỏ tới đưa vào miệng cô. Tay kia đưa ra sau xoa xoa lấy tấm lưng trần của cô. Cái lưng này đêm qua chịu đau nhất rồi. Vẫn là chăm bẵm cô thật tốt mới được.
“Được rồi, đợi em ăn xong rồi thay đồ, anh đưa em về Chu gia.”
Nhắc đến Chu gia thì hai mắt cô liền sáng lên, nhanh chóng cầm lấy chén soup mà ăn một mạch, nóng đến phỏng cả lưỡi rồi.
“Ăn từ từ, em không cần kích động như thế!”
Đưa đến ly nước ép hạt lựu cho cô uống, tay anh vuốt nhẹ sống lưng của cô. Ăn nhanh đến mức hai má cũng không chứa nổi rồi.
Thật tình lại gấp gáp như thế, cô nhanh hay chậm thì cũng về Chu gia mà thôi. Đình Thư Huân nhìn cô đã ăn xong mọi thứ mới hài lòng để cô đi thay quần áo.
Bản thân hắn đã nhanh thay chiếc áo sơ mi cùng quần đen theo phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-gia-gia-xin-ra-mat-chao-em/1195578/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.