Chương trước
Chương sau
Một hố đen vô tận, không thấy đáy.

Một hố đen không thể nhìn thấu.

Hơn nữa, hình thái hố đen nuốt trọn kia lại giống như là kiếm tâm? Thấp thoáng hình dạng kiếm tâm.


Đương nhiên, chuyện… Những chuyện này đều không quan trọng, chuyện quan trọng chính là gần như chỉ trong chớp mắt, rõ ràng, khí tức kiếm đạo nồng nặc cứng rắn trong đại bản doanh thứ ba gần như hoá lỏng, tựa như…Tựa như đã bị hấp thụ không ít.

“Chuyện này… Lão phu cảm nhận nhầm rồi sao? Dường như đã bị cậu ta hấp thụ khoảng chừng một phần vạn rồi”. Lão tổ Bành Cửu lưng khom xuống cũng đã đứng thẳng dậy, đôi mắt già nua cũng có hơi run rẩy.

“Lão phu cũng cảm nhận được rồi”. Lão tổ Hoành Nhất cũng lên tiếng như vậy, hơn nữa, còn nhìn sang lão tổ Khôn Thất bên cạnh, giống như đang nhìn xem lão tổ Khôn Thất có phải cũng cảm thấy giống vậy hay không, như đang chứng minh bản thân có phải gặp ảo giác hay không.

Lão tổ Khôn Thất lại nặng nề gật đầu.

Ông ta cũng cảm nhận được rồi.

“Không chỉ vậy! Không chỉ… Không chỉ là một phần vạn!”, Cố Hoàng Sí cũng cảm thấy da đầu tê rần, sắc mặt cũng đỏ bừng: “Năm phần vạn rồi!”

Thật kinh khủng!

Chỉ mới bao lâu chứ?

Đã hấp thụ được năm phần vạn rồi?

Năm phần vạn là khái niệm gì chứ? Hơn một tỷ năm trước đây, đã từng có hơn hàng ngàn kiếm đạo yêu nghiệt của Hạp Tự đến đây, cộng lại cũng chưa hấp thụ được năm phần vạn của đại bản doanh thứ ba này.

Mà Tô Minh chỉ trong vài nhịp thở… Đã hấp thụ rồi.

Hơn nữa, thoạt nhìn dường như Tô Minh chỉ là mới khai vị mà thôi.

Ừ, dường như vẫn chưa chính thức bắt đầu nữa.

Vẻ mặt Cố Hoàng Sí nhăn nhó.

Nhìn Tô Minh chằm chằm, nhìn chằm chằm vào Tô Minh đã biến hoá thành một hố đen, trong đầu ngập tràn cảm giác hoang đường cực điểm, thật sự ngỡ ngàng.

Nếu như nói, những thiên tài khác từng đến đại bản doanh thứ ba hấp thụ khí tức kiếm đạo thôn phệ như một con muỗi hút máu thì Tô Minh lúc này hoàn toàn như một con cá Côn khổng lồ che cả trời, đang hút nhiều vào miệng lớn.

Loại khác biệt đó, chẳng khác gì những cây nến khác nhau sao?

“Sao cậu ta làm được?”. Lão tổ Khôn Thất không nhịn được bèn hỏi, nhìn Hoàng Cố Sí, Hoàng Cố Sí dù sao cũng là sư tôn của Tô Minh, theo lão tổ Khôn Thất nghĩ thì ít nhiều Cố Hoàng Sí cũng phải biết chút ít chứ?

Điều khủng khiếp, điên cuồng nhất là, trong lúc lão tổ Khôn Thất chỉ hỏi một câu này, cũng chỉ có mấy giây thôi là đã lên đến ba mươi phần vạn rồi.

Điên rồi!

Thật sự muốn điên rồi!
Không những có thể tiếp tục hấp thụ mà tốc độ và phạm vi hấp thụ còn tăng lên nhanh chóng, tăng mạnh theo cấp độ luỹ thừa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.