Chương trước
Chương sau
“Tôi cũng không biết”, Cố Hoàng Sí cũng ngơ ngác kinh ngạc, mặc dù trên danh nghĩa ông là sư tôn, nhưng đối với Tô Minh, dường như… Dường như…

Hoàn toàn không hiểu biết gì cả!

Ông ấy nghĩ rằng Tô Minh đang ở trên đỉnh núi, thì kết quả Tô Minh đã đứng trên vòm trời rồi.


Thân làm sư tôn như ông cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa.

“Một trăm phần vạn rồi”.

Cũng chính là một phần trăm rồi!

Thậm chí, ba vị lão tổ và cả Cố Hoàng Sí đều cảm nhận rõ được độ đậm đặc của khí tức kiếm đạo trong đại doanh bản thứ ba đã giảm xuống một chút.

Giống như một người đang khát uống nước ở bên bờ biển, sau đó không cẩn thận, mực nước biển cũng giảm xuống một ít. Chuyện… Chuyện này, mẹ nó… Thực sự đang đùa giỡn sao? Nhưng thực tế chính là như vậy.

Tô Minh không biết được mấy người Cố Hoàng Sí rốt cuộc đã sụp đổ, chấn động đến nhường nào.

Cũng không biết tốc độ và mức độ anh hấp thụ khí tức kiếm đạo kinh khủng đến nhường nào.

Cả người anh hoàn toàn đắm chìm, đắm vào trong cảm giác thỏa mãn tràn trề.

Đương nhiên thoả mãn, kiếm tâm đang điên cuồng hấp thụ khí tức kiếm đạo, còn có kho tàng huyết mạch trợ giúp, mở thêm tính năng mạnh mẽ, anh hấp thụ mà không e ngại gì, thậm chí tạp chất trong khí tức kiếm đạo kia ngay khi vừa vào trong kiếm tâm, gần như đã bị loại trừ hoàn toàn.

Kho tàng huyết mạch phối hợp với kiếm tâm, quả thực rất trôi chảy.

Một mặt khí tức kiếm đạo tinh chất tuyệt đối đang hỗ trợ Tô Minh tăng tốc, trong chớp mắt càng lĩnh ngộ hàm ý của kiếm đạo nhiều hơn, gia tăng kiếm nguyên.

Một mặt, cũng đang cường hoá độ mạnh của kiếm tâm, vốn dĩ, kiếm tâm đã rất rất rất mạnh rồi, bây giờ thì lại càng mạnh hơn nữa, mạnh không có điểm dừng.

Sau một nén hương.

“Chết tiệt!”. Cuối cùng Cố Hoàng Sí cũng buột miệng mắng một câu, bởi vì cả gương mặt đang run rẩy lúc này cũng không ngừng được, run rẩy đến chết lặng.

Ba vị lão tổ, cũng đều ngây người.

“Một phần ba rồi, tên… Tên… Tên nhóc này đã hấp thụ một phần khí tức kiếm đạo của cả đại bản doanh thứ ba này rồi”.

Chuyện này không chỉ là nói quá.

Mà là có mơ cũng không mơ nổi.

Điên cuồng cũng có giới hạn thôi chứ!

Dù thế nào thì Cố Hoàng Sí cũng không nghĩ ra được. Tô Minh là người mà! Là người! Cho dù là kiếm đạo cực hạn cũng không thể hấp thụ được kiếm khí kiếm đạo đến mức này chứ! Bên trong đại bản doanh thứ ba là khí tức kiếm đạo do kiếm tu không biết bao nhiêu thế hệ của cả Hạp Tự tu luyện ngưng tụ trong suốt một thời đại một tỷ năm, số lượng được chắc chắn còn kinh khủng hơn cả thiên hà.

“Viện trưởng, ông… Đóng góp to lớn nhất của ông cho Hạp Tự, chính là nhận một đệ tử như vậy”, Khôn Thất hít sâu một hơi, nói.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.