Vì vậy, sâu thẳm trong tim hắn ta vẫn luôn cảm thấy tự tin và tự phụ.
Nhưng hiện giờ trước mặt…
Đòn đả kích này quá lớn!
Bàng Hoành gần như có thể khẳng định, kể cả lát nữa có thể đánh bại được Tô Minh thì hắn ta phải thừa nhận, về thiên phú võ đạo và thành tựu sau này mình còn lâu mới là đối thủ của chàng trai trước mặt này.
Chưa đến 30 tuổi, chưa đạt đến cảnh giới Tiên Tôn, sao có thể trong một phút mà giết được đội trưởng Tần ở cảnh giới Tổ Tiên tầng tám đỉnh phong chứ?
Bàng Hoành nghĩ lại mình, khi mình mới 30 tuổi mà chưa đạt đến cảnh giới Tiên Tôn thì sức chiến đấu của mình là như thế nào?
Phép so sánh này khiến Bàng Hoành cảm thấy dường như mình chả là cái gì sất.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Tô Minh rồi rơi vào hoài nghi bản thân mình.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử tu luyện võ đạo của Bàng Hoành có cảm xúc như thế. Thậm chí, hắn ta còn vô hình cảm nhận được võ đạo của mình bắt đầu hỗn loạn, dường như sắp bước lên cảnh giới tâm ma.
Cũng may, trong lúc quan trọng…
“Hoành Nhi! Còn nhớ trước đây sư tôn từng nói với con, nếu như có một ngày con gặp phải một thiên tài mà con tự thấy không thể bằng họ thì con nên làm thế nào không?”
Đó là giọng nói của sư tôn Bàng Hoành. Giọng nói già nua, trầm đục, bá đạo và nghiêm túc.
Giọng nói của tam trưởng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640869/chuong-2489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.