Nguyên tắc…
Đây vốn là nguyên tắc của Tô Minh, không chiếm không của ai thứ gì.
Nhường đối phương một chiêu, sau đó sẽ dốc hết sức lực, sẽ không kiêng kị chút gì nữa.
Đây cũng là lý do lớn nhất giúp Tô Minh làm chủ được tư tưởng và quan niệm võ đạo của mình.
Lời nói vừa dứt thì tất cả mọi người đều vô cùng chấn động…
Nhường một chiêu ư?
Giữa các cường giả siêu cấp thì người nào ra tay trước sẽ chiếm ưu thế, chứ đừng nói là nhường một chiêu?
Nhường một chiêu thì chẳng khác nào chờ chết, có thể né tránh, có thể bị động phòng ngự nhưng không thể đối kháng lại.
Nhường một chiêu như này, đối với cao thủ mà nói thì đúng là đòn chí mạng.
Toàn bộ lãnh đạo và học viên của học viện Kỷ Nguyên lúc này đều không kìm nổi mà giật giật khóe mắt. Họ nhìn chằm chằm vào Tô Minh, nghĩ mãi không ra, rốt cuộc thằng nhóc này tự đại quá hay là não úng nước nữa?
“Cũng được…”, Bàng Hoành cũng không từ chối, trong đầu lúc này chỉ có một ý nghĩ là giết chết Tô Minh.
Trong chớp mắt…
“Bụp!”, trong tay hắn ta xuất hiện một thanh đoản đao.
Mặc dù là đoản đao nhưng Bàng Hoành cầm trong tay nhất thời như khóa chặt tất cả, hàm chứa hàng tỷ đao nguyên.
Đao nguyên nhất là đao nguyên Nhất Đoạn đỉnh phong là hiếm gặp nhất.
Điều khủng khiếp nhất chính là cấp bậc của đoản đao này là chí bảo cấp bậc Thủy Nguyên, còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640870/chuong-2490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.