Chương trước
Chương sau

Sắc mặt đội trưởng Tần biến đổi, hiện giờ bị Pháp Tắc Trường Hà chặn lại khiến ông ta không lùi về sau được. Hiện giờ vẫn phải cận chiến, nếu như đấu lại quyền cước của Tô Minh thì đúng là vô cùng nguy hiểm.

Ông ta theo bản năng định ra tay ngăn lại. Trong lúc hoảng loạn không có nhiều thời gian nghĩ nhiều, ông ta giơ hai kiếm lên chắn ở trước mặt.


Với ý đồ là dùng kiếm ở cấp bậc bán bộ Thủy Nguyên chặn lại quyền của Tô Minh, cứ an toàn trước rồi tính tiếp…

Nhưng nào ngờ…


Bùm!

Âm thanh vô cùng rõ nét!

Hai thanh kiếm ở cấp bậc bán bộ Thủy Nguyên đều gãy đôi.

Sau khi đánh gãy, quyền ấn của Tô Minh tiếp tục tiến về trước, cực kỳ uy lực và kiên định đập lên ngực của đội trưởng Tần.

Ngay lập tức, sắc mặt đội trưởng Tần không còn giọt máu, máu tươi tuôn trào, thân hình nhanh chóng bị xé tan.

Trong lúc tuyệt vọng, thân hình bị hóa thành hư vô, thần hồn cũng biến mất.

Tất cả đều bị quyền này của Tô Minh đập nát thành hư vô.

Một quyền giải quyết được tất cả!

“Kiếm nguyên đáng sợ hơn kiếm ý ở chỗ, kiếm nguyên có thể dễ dàng hòa vào quyền, chưởng, đao, chứ không chỉ giới hạn ở kiếm. Chỉ dựa vào mỗi điểm này đã khiến người ta thích thú rồi. Thiên Vẫn Kiếm ý ở Nhị Đoạn đỉnh phong kết hợp với quyền ấn đã đột phá lên 400 long lực, đúng là hữu dụng”, Tô Minh thầm nghĩ trong lòng.

Nói ra thì đội trưởng Tần chết cũng ấm ức.

Sở trường của đội trưởng Tần là thân pháp và quy luật không gian. Nếu như ông ta thật sự dựa vào tốc độ và thân pháp kéo dài khoảng cách với Tô Minh và chiến đấu ở cự ly xa với Tô Minh, kể cả phải chết thì Tô Minh cũng phải dùng đến mấy chiêu mới giết được. Nói không chừng Tô Minh còn phải dùng đến hai chiêu bài nữa mới được.

Chỉ trách đội trưởng Tần quá tự tin…

Sau đó Tô Minh quay đầu nhìn Bàng Hoành, nói: “Được rồi! Mấy chuyện vặt vãnh đã giải quyết xong rồi, chắc không cần dùng đến một phút chăng? Mời!”

Tô Minh tùy ý nói mà cho người ta cảm giác anh giết đội trưởng Tần không mất một phút, thật sự như tùy ý di chết một con kiến… Đúng là quá dễ dàng!

Khóe miệng của Bàng Hoành có chút run rẩy.

Lời mời ứng chiến của Tô Minh như kéo hắn ta quay về thực tại sau màn chấn động mất kiểm soát ban nãy.

Đúng là chưa đến một phút Tô Minh đã giải quyết xong đội trưởng Tần.

Bàng Hoành nhìn chằm chằm vào Tô Minh, dường như lúc này hiểu biết về võ đạo và trái tim võ đạo của hắn ta bị lung lay.

Trước đó hắn ta vô cùng tự tin, mặc dù tạm thời chưa thể đứng trong top đầu của nội viện. Nhưng hắn ta có niềm tin là chỉ cần mình nỗ lực, và dựa vào thiên phú võ đạo cùng với những gì sư tôn dạy dỗ thì chắc chắn sẽ có một ngày có thể bước lên đỉnh cao của nội viện.
Mặc dù hiện giờ hắn ta kém hơn một số yêu nghiệt siêu cấp trong nội viện một chút nhưng chỉ kém về thời gian tu luyện mà thôi, còn về thiên phú võ đạo thì hắn ta dám nói là mình cùng cấp bậc với những yêu nghiệt siêu cấp đang đứng thứ nhất, thứ hai trong nội viện.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.